Nhật Ký Trưởng Thành Của Nữ Oa full

Chương 186: Cứu thế

/500
Trước Tiếp
Người đàn ông không dựng không dục rất tổn thương đó (gào thét-ing)!

Cho dù người đàn ông này là tổ thần, nhưng anh cũng có điểm mẫn cảm yếu ớt của đàn ông.

Hơn nữa, việc Phục Hy và Nữ Oa không có con cũng không phải vấn đề của bản thân bọn họ, chủ yếu là do thiên đạo không cho phép. Đời sau của hai vị tổ thần nên là vạn vật thế gian, chí công vô tư, nếu bọn họ kéo dài đời sau của mình, như vậy thân phận của đời sau này phải tính như thế nào?

Về phần Thiếu Điển trong truyền thuyết kia thì căn bản không thể coi là hàng chính hãng. Cha mẹ Thiếu Điển gọi là Phục Hy và Nữ Oa, nhưng chỉ là Phục Hy thị và Nữ Oa thị, do Hoa Tư và Lôi thần sinh ra, tuy trùng tên với hai tổ thần nhưng không phải là một đâu nha. Cũng có khả năng đó là một trong những pháp thân của Phục Hy và Nữ Oa thật sự, nhưng cũng không phải chính phẩm từ lúc mới sáng thế.

Mật Phi thì lại càng không cần phải nói, ngay cả trong truyền thuyết chuyện cô ta rốt cuộc là vợ bé hay con gái của Phục Hy còn chưa được tranh luận rõ ràng, càng đừng nói đến về sau lại xảy ra vụ rùm beng với Hà Bá và Hậu Nghệ... Nói trắng ra là, trong truyền thuyết thì cùng lắm Mật Phi cũng chỉ là chút thần thoại hương diễm lúc ấy mọi người lén lút truyền lưu mà thôi, căn bản không có giá trị tham khảo.

Cho nên nghiêm khắc mà nói, đúng là Nữ Oa chưa từng sinh một quả trứng nào cho Phục Hy.

Cũng chính vì vậy mà Phục Hy sinh ra ai oán. Người phụ nữ của mình làm mẹ, nhưng người làm cha lại không phải mình... Đây là cái thể loại bi kịch khiến người ta đau trứng đến cỡ nào!

Phong Tiểu Tiểu nghẹn lời: “... Tôi cũng chưa từng sinh con với người khác mà!” Đã nói tất cả chỉ là hiểu lầm rồi.

“Nhưng tên kia gọi em là mẹ!” Phục Hy lạnh lùng trừng mắt nhìn tên ngốc tóc vàng, lại nói: “Còn gọi người khác là cha, mà em cũng không phủ nhận.” Đây mới là mấu chốt của vấn đề, nói đến phần sau, lại nhớ tới bi kịch của bản thân - vạn năm cũng không sinh ra được một quả trứng, giọng nói của Phục Hy nhanh chóng trầm xuống.

“Hả? Tôi chỉ là cảm thấy có sửa đúng cũng chẳng có tác dụng gì, cho nên... Vì thế nên anh mới tức giận hả?” Phong Tiểu Tiểu gãi gãi đầu, cảm thấy mình thật sự rất vô tội.

Đuôi rắn gần như nhét đầy sảnh chính giáo đường nhanh chóng thu nhỏ lại với tốc độ mắt thường có thể thấy, cuối cùng hóa thành độ dài ba mét như bình thường, Phục Hy yên lặng tha đuôi rắn xoay người, cả người lẻ loi, mất tự nhiên chỉ chừa cho mọi người chút bóng dáng tịch mịch để mà chiêm ngưỡng.

“...” Dương Nghiên nhanh chóng bị biến phông nền trang trí, tay run lên một chút, lại run thêm chút nữa, cảm thấy ý chí chiến đấu nhanh chóng biến mất sạch sẽ như thuỷ triều rút, vạch đen đầy đầu, đã không còn sức để mà phỉ nhổ nữa, chỉ có thể miễn cưỡng dùng Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao chống đỡ thân thể của mình... Gian phu dâm phụ đánh yêu mắng yêu quái quỷ gì thì cũng không cần gây ra thế trận lớn như thế có được không? Sẽ tai nạn chết người đó!

Lau mồ hôi lạnh, cũng không quan tâm đến việc bản thân đột nhiên thăng cấp, hiện tại Dương Nghiên chỉ cảm thấy cạn lời, cái loại cảm giác mất mát khi mới vừa gặp phải đường cùng, khí thế cả người đang nổi lên thì lại nhanh chóng bị đâm xì hơi này lại cái gì vậy? Rốt cuộc là bị giết chết không toàn thây thê thảm hơn, hay lơ đẹp như người qua đường A đáng thương hơn?

Đem thằng con ngu ngốc ném cho daddy của nó, “mammy” cảm thấy lúc này vẫn nên mau chóng trấn an chồng trước của mình một chút. Nguy cơ ngài rắn nổi điên như vừa rồi chỉ mới xuất hiện trong giáo đường cũng đã kinh người như vậy rồi, lỡ như lát nữa đối phương thật sự điên lên, không chừng Nhà thờ thánh John sẽ chỉ có thể trở thành di tích lịch sử...

Cô tuyệt đối sẽ nổi tiếng toàn cầu bằng một tư cách và ý nghĩa khác!!!

“Anh Hy, anh thu đuôi lại đi, sau đó chúng ta đi ra ngoài một chút được không?” Phong Tiểu Tiểu đi qua kéo kéo tay áo Phục Hy, người nào đó liếc qua một cái, rồi sau đó im lặng khôi phục hình dạng người, kéo tay vợ ra khỏi giáo đường.

Rốt cuộc Dương Nghiên cũng thở ra một hơi, vũ khí trong tay biến mất, con mắt thứ ba giữa trán cũng chậm rãi đóng lại thành một đường kẻ máu, cuối cùng ngay cả đường kẻ cũng hoàn toàn biến mất, cái trán biến lại thành trơn bóng, giống như chưa từng xuất hiện con mắt thứ ba vậy.

“Như vậy...” Xoay người tìm một cái ghế coi như còn lành lặn ngồi xuống, Dương Nghiên bắt tréo hai chân, híp mắt miễn cưỡng nhìn một đám người còn chưa hoàn hồn: “Kế tiếp, chúng ta nói về những chuyện khác đi.” Kết giới biến mất, mắt Thông Thiên cũng bởi vì thức tỉnh lần thứ hai mà thăng cấp, tiếp đến nên là thời gian để thẳng thắn...

***

Người ở phía ngoài nhà thờ lớn còn chưa giải tán, nhưng không ai chú ý đến vừa rồi bên trong giáo đường từng xảy ra một sự kiện biến hoá kỳ lạ như vậy. Hiện tại, sự chú ý của mọi người đều tập trung vào pho tượng thiên sứ biến mất trong hoa viên, vô số người nước ngoài kinh ngạc giơ máy ảnh di động để chụp ảnh, tiện thể kêu gọi bạn bè cùng đến xem sự kiện ăn trộm kỳ diệu nhất thế kỷ này. Đúng! Là ăn trộm! Tuyệt đối là do trộm gây ra!

Nếu không thì một pho tượng thiên sứ lớn như vậy còn có thể tự mọc cánh bay đi chắc?

... Bọn họ còn không biết điều mà mình vô ý đoán vui thật ra lại chính là chân tướng.

“Động tĩnh còn rất lớn nhỉ.” Lại một lần nữa thấy hiện trường nhiệt tình của quần chúng, tuy rằng lúc mới vào cửa đã thấy một lần, nhưng Phong Tiểu Tiểu vẫn không nhịn được mà cảm thán, cũng để gợi chuyện đánh vỡ bầu không khí ngượng ngùng: “Tượng thiên sứ đứng ở bên ngoài Nhà thờ thánh John nhiều năm như vậy, chắc đây là lần đầu tiên người ta ra ngoài làm nhiệm vụ nhỉ? Xem ra không chỉ có thần của bên chúng ta thức tỉnh, về sau bên phương Tây chắc cũng sẽ có không ít thần tộc lục tục bay xuống.”

“Ừ.” Phục Hy không mặn không nhạt lên tiếng đáp lại.

Tổ thần trâu bò tỏ vẻ có thể để cho anh nhìn thẳng mà đối đãi đều là những thần tối cao! Những người chim kia thì tính là cái thá gì? Đại gia ta căn bản khinh thường việc lấy bọn họ làm đề tài nói chuyện!

Phong Tiểu Tiểu sờ sờ mũi, tiếp tục tranh thủ khuấy bầu không khí: “Thật ra nghiêm túc mà nói, trước khi tôi thức tỉnh thì chưa từng nghe nói có sự tồn tại của thần, cũng chưa từng nghe nơi nào từng xuất hiện thần tích chân chính, cho nên vẫn luôn coi thần thoại chỉ là là truyện ma thôi... Cũng không biết vì sao gần đây lại đột nhiên gặp được nhiều vị thần thức tỉnh như vậy, chẳng lẽ trước kia cũng từng có rồi, nhưng tôi không biết sao?”

Rốt cuộc Phục Hy cũng nhìn thẳng lại đây, ra vẻ thản nhiên như nói bữa sáng hôm nay ăn bánh bao và sữa đậu: “Bởi vì mười năm sau chính là tận thế, cho nên đã khiến đám thần rởm này ngồi không yên.”

Phong Tiểu Tiểu bừng tỉnh ngộ: “Vậy cũng khó trách sẽ đột nhiên có nhiều thần đến trái đất như vậy, thì ra là thế...” Có mà cái rắm ấy!

Thuận miệng tiếp lời, nửa chừng mới phát hiện hình như nội dung mình nghe được có vẻ không đúng lắm, Phong Tiểu Tiểu suýt bị sặc bởi nước miếng của chính mình, hoảng sợ trừng Phục Hy: “Từ từ! Anh vừa nói cái gì?”

Phục Hy dừng bước, quay đầu nghiêm túc nhìn Phong Tiểu Tiểu, lặp lại từng câu từng chữ: “Mười năm sau là tận thế.”

“...”

Anh Hy, anh đừng như vậy mà! Chuyện tận thế nghiêm trọng như thế kính nhờ anh đừng dùng giọng điệu bâng quơ nhẹ nhàng như thể nói ngày mai sẽ có mưa nhỏ có được hay không!

Phong Tiểu Tiểu sắp quỳ luôn rồi, đối mặt với vẻ bình tĩnh như thế của đại ca thần tộc phương Đông , cô thật sự không nghĩ ra nên trưng ra vẻ mặt gì mới phù hợp với tâm tình hiện tại của mình.

Hít sâu, lại hít sâu cái nữa... Được rồi, bình tĩnh một chút!

Phong Tiểu Tiểu cố gắng bình ổn cảm xúc của mình: “Chuyện tận thế này lại là chuyện gì vậy?”

Vợ có hứng thú muốn nghe, đương nhiên ông chồng thượng cổ mười tốt sẽ ngoan ngoãn giúp giải đáp nghi vấn. Vì thế, Phục Hy thuật lại một lượt những tin tức nghe được khi gặp Lý Trường, chỉ là không nói ra mình nghe được tin tức từ đâu mà thôi.

Nếu là do Lý Trường nói, Phong Tiểu Tiểu khẳng định sẽ hoài nghi một chút, đánh giá giảm bớt tính chân thật của tin tức. Dù sao thì biểu hiện khi đối phương bức bách cô thức tỉnh kia quả thực quá kém. Nhưng nếu là do tổ thần tự mình mở miệng tuyên bố, hơn nữa vật chứng lại là thần khí Bát quái đồ nổi tiếng của tổ thần... Tổng hợp lại hai điểm trên, Phong Tiểu Tiểu thật sự là không tin không được.

Tận thế không phải đã qua rồi sao?

Mười năm sau còn có một lần tận thế, hơn nữa nghe ra còn có độ tin cậy đến chín mươi chín phần trăm... Tin tức quan trọng như vậy sao chưa từng nghe ai nhắc đến vậy?

“... Đây là nơi diệt thần, đây là nơi diệt thế... Cho nên ý anh Hy là, bởi vì tận thế, nên mấy năm gần đây đám thần tộc còn lưu lại ở cái không gian này mới đột nhiên xuất hiện nhiều như vậy? Bởi vì nếu thần tộc không ra tay, như vậy tất cả mọi sinh vật trên thế giới này bao gồm cả nhân loại thần tiên quỷ quái đều sẽ không còn cơ hội cứu vãn nữa đúng không?” Phong Tiểu Tiểu nghiêm túc hỏi, “Chúng ta thức tỉnh là bởi vì đúng thời cơ sao? Nếu thần ở khắp nơi liên thủ, liệu có còn chút hy vọng nào không?”

Phục Hy lắc đầu, lơ đễnh nhìn bức bích hoạ bên ngoài nhà thờ lớn, vừa cảm nhận cái hệ thống thần thoại thời kỳ phục hưng sau thời kỳ vạn pháp xuống dốc, vừa không mấy để ý nói: “Anh không biết bọn họ sinh ra có phải vì mệnh trời hay không, nhưng em tuyệt đối không phải... Chúng ta là tổ thần, sứ mệnh mà chúng ta nhất định phải tuân theo chỉ có sáng thế hoặc diệt thế, lúc ban đầu sáng tạo ra thế giới này, là chúng ta đã hoàn thành sứ mệnh, Còn kế tiếp, tất cả đều do nhân quả của mọi người tự rước lấy thôi, chúng ta không cần làm gì vì bọn họ. Tiểu Oa, ở thế giới này em có thể thoải mái làm theo ý mình.”

Nếu thế giới này thật sự yếu ớt như thế, vậy thì biến mất đi.

Kẻ ở vị trí tối cao không vô tình, chỉ là địa vị và độ cao của bọn họ quyết định bọn họ không có khả năng chú ý thứ ở tầng thấp hơn.

Điều này cũng giống như dân chúng bình thường thì để ý đến giá thức ăn, giá hàng, giá phòng ở, còn người lãnh đạo lại sẽ để mắt đến kinh tế đầu tư và cân bằng chính trị vậy. Không phải không để ý, mà là không tài nào để ý được quá nhiều.

Phong Tiểu Tiểu nghiêm túc nhìn Phục Hy một lát, phát hiện đối phương không phải nói đùa, hoặc nói trong cơn tức giận, giống như thật sự chỉ đang nói những điều đương nhiên. Ngẫm nghĩ một chút, Phong Tiểu Tiểu nhún vai thở dài: “Nói thì nói vậy, nhưng nếu thế giới này thật sự xong đời, chỉ còn lại mỗi chúng ta thì có ý nghĩa gì?”

“Sáng tạo ra thế giới lần nữa là được.” Phục Hy bình tĩnh nói ra nội dung khiến Phong Tiểu Tiểu không còn gì để nói: “Nếu em không muốn lại tạo ra người, để anh làm cũng được.”

“...” Cho nên trong thế giới mới, cánh đàn ông sẽ mang thai sinh con thay cho phụ nữ đúng không?

Phong Tiểu Tiểu im lặng vỗ mạnh lên đầu hai cái, rồi sau đó ngẩng đầu lên dưới ánh mắt có chút lo lắng của Phục Hy, hít sâu vào một hơi: “Cho dù anh nói thế nào, tôi vẫn thích thế giới hiện nay hơn.”

Thái độ rất kiên định, vẻ mặt rất nghiêm túc. Nhưng Phục Hy hoàn toàn không cảm thấy lời tuyên bố này có cái gì cần được đối xử trịnh trọng cả, nghe vậy cũng chỉ gật đầu cho qua: “Ừ, thế thì vui đùa một chút đi, có thể cứu thì cứu, nếu không thể thì chúng ta tạo ra thế giới lần nữa.”

“...”

Đây không phải là trò chơi đâu anh Hy! Xin anh đưa ra một thái độ nghiêm túc có được không!
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
binhyenhóng revew - sent 2022-04-07 10:56:39
Linh Chi PhạmBạn nào đọc rồi cho mình xin review với ạ - sent 2021-04-14 22:32:11
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương