Nam Thần Khó Theo Đuổi full

Chương 57: TRÍ NHỚ ĐÁNG SỢ

/180
Trước Tiếp
Kết quả cô bị ngón tay của cậu cản lại y như cũ.

“Hừm, có hôn hay không đây, không hôn thả mình đứng lên.”

Tay cậu từ gò má cô trượt xuống, nắm lấy cằm của cô rồi bật cười.

“Hôn, nhưng lần này tới lượt mình chủ động.”

Lời của Nhan Thần Phi khiến Lục Thi Nhã không nhịn được run rẩy, cô sợ đến hoảng hốt, thậm chí từng câu nói, từng hành động cậu đều nhớ đến rõ ràng.

Nụ hôn nóng bỏng nhiệt tình khiến cô hoài niệm.

Lục Thi Nhã bị hôn đến mụ mị, cả người xụi lơ ngã lên người Nhan Thần Phi.

“Kỹ thuật không tệ đâu.”

“Tự học thành tài thôi.”

“Hừm, cậu đừng không biết xấu hổ.”

“Ha ha, Nha Nha, cậu thật thơm...”

Nhan Thần Phi lại cười, một nụ cười đơn thuần khiến cho Lục Thi Nhã ngẩn ngơ như cô thật sự quay về cái ngày đó, trái tim trở nên hốt hoảng trong nháy mắt.

“Ôm mình lâu thế, không tê chân sao?”

“Hơi nặng nhưng vẫn chấp nhận được.”

Ngay cả chuyện cô nặng mà cậu vẫn nhớ.

Lục Thi Nhã ngẩng đầu trừng cậu, phồng má, bĩu môi nói.

“Mình nặng chỗ nào?”

Ánh mắt của Nhan Thần Phi bỗng sáng rực, lóe lên trong bóng tối như ngôi sao. Cậu đột nhiên ôm vòng lấy eo của cô rồi đứng dậy, Lục Thi Nhã sợ hãi dùng hai chân khóa chặt lấy hông cậu, tay cũng ôm chặt lấy cổ của cậu. Cô nhìn cậu chằm chằm không biết người này lại muốn làm cái gì.

“Nhan Thần Phi!”

Giả vờ tức giận.

“Ừ?”

Nhan Thần Phi cười, khuôn mặt đẹp trai cộng với nụ cười ăn điểm này khiến năng lực chống đỡ của Lục Thi Nhã về không.

“Cậu làm gì thế, a...”

Người này thế mà ôm cô đi lại!

“Mau thả mình xuống, sắp ngã rồi.”

Cô hoàn toàn không nhớ còn có cả tiết mục này.

“Cậu gầy.”

Trong mắt Nhan Thần Phi bỗng xuất hiện sự đau lòng.

Lục Thi Nhã cả kinh, hấp tấp ôm lấy mặt của Nhan Thần Phi, quát:

“Bà đây mập chết cậu mới vui đúng không?”

Đúng là cô gầy đi thật, ở bệnh viện tận ba bốn tháng, ăn uống tốt mấy vẫn sẽ gầy.

Thấy cô tức tối, Nhan Thần Phi liền dùng trán mình kề sát trán cô.

Hơi thở mập mờ lập tức lưu chuyển giữa hai người.

“Cậu, vừa rồi sao lại giả vờ ngủ, biết rõ là mình hôn cậu.”

“Bởi vì mình thích.”

“Cậu... hóa ra Tiểu Thần Thần nhà ta là lưu manh.”

“Cậu không thích à?”

Nhan Thần Phi thâm tình nhìn cô.

Dưới ánh mắt này, khuôn mặt của Lục Thi Nhã chậm rãi đỏ ửng, cô cúi đầu, nhỏ giọng trả lời.

“Th... thích.”

Hành động sau đó cũng giống như trước đây, lời còn chưa dứt Nhan Thần Phi đã mạnh mẽ đặt cô dưới thân.

Trái tim Lục Thi Nhã bang bang nhảy loạn, còn đập mạnh hơn cả trước đây.

“Cậu làm cái gì thế, mau đứng lên.”

Nhan Thần Phi cười không nói, ánh mắt mạnh mẽ như tôi luyện từ sắt thép chăm chú nhìn cô.

Đến đây, toàn bộ kí ức của Lục Thi Nhã lại giống như hiện lên ngay trước mắt.

“Không cay mắt à, mau xuống đi.”

Không có câu trả lời, quả thực đúng là như vậy, bây giờ chỉ cần cô vặn vẹo là cái người này chắc chắn nhào lên người cô như sói đói.

“Đừng nhúc nhích.”

Mấy chữ này khiến Lục Thi Nhã thầm cười trong lòng.

“Làm gì thế!”

Hai cánh tay của Nhan Thần Phi chống xuống hai bên đầu cô, ôm cô chặt đến mức không thể tách ra.

Một tiếng ai thán vang lên.

Tiếng thở dài trầm nặng vang lên bên tai Lục Thi Nhã, không chỉ giống như đang thỏa mãn mà càng giống như một loại sở hữu, một loại hy vọng xa vời.

Trái tim Lục Thi Nhã vì một tiếng thở dài này của cậu mà cảm thấy xót xa.

“Cậu mệt lắm à?”

Nhất định là cậu đã mệt chết rồi, cô thật không dám tưởng tượng rốt cuộc hơn bốn tháng này cậu đã sống thế nào.

Cô cảm nhận được một hơi thở nóng bỏng phả vào xương quai xanh của mình. Cái tên ngu đần này vẫn giống y như ngày đấy, như lang như hổ muốn chiếm lấy cô.

Trước cứ để kệ đi! Cô cũng rất nhớ sự tiếp xúc thân mật này.

Đủ loại quấn quýt, không khí trở nên ngọt ngào, mãi đến khi cái tay của ai đó không ngoan ngoãn mà sờ lung tung thì Lục Thi Nhã mới không thể không mở miệng.

“Không được, Nhan Thần Phi, hiện tại không được.”

Ngữ khí hoảng loạn, thẹn thùng.

Nhan Thần Phi cũng giống như lúc trước, làm như không nghe thấy mà tiếp tục thăm dò. Lục Thi Nhã bất chấp cảm giác nóng cháy trên người để tách ra khỏi người cậu.

“Nhan Thần Phi, không được, hiện tại không được.”

Lục Thi Nhã vội vàng lên tiếng để Nhan Thần Phi ngừng lại. Thật ra cô cũng không hề muốn dừng lại nhưng cô phải làm đúng theo kịch bản, phải buộc Nhan Thần Phi dừng lại để giấc mộng này được tiếp tục.

“Nha Nha... mình muốn...”

Nhan Thần Phi thấp giọng khẩn cầu một cách đáng thương.

“Không được!”

Lục Thi Nhã đè xuống cảm giác hoảng hốt để nói câu từ chối, tiện đà ra vẻ thẹn thùng, lần thứ hai đỏ mặt nói:

“Mình sợ đau, cậu chờ mình lớn một chút nữa có được không?”

Năm đó những lời này khiến cô nằm mơ ác mộng chừng mấy ngày, bởi vì nó thực sự quá kinh người.

Yên lặng, hai người nhìn nhau bằng ánh mắt thâm tình, Lục Thi Nhã đưa tay vuốt ve khuôn mặt của cậu.

“Đồng ý với mình có được không?”

“Được, cậu nói gì mình cũng đồng ý.”

Nhan Thần Phi bày ra tư thái thấp kém nhất nói, vẻ mặt cũng giống trước kia như đúc, chỉ vì để lấy lòng cô, thương tiếc cô.

Lúc này, ngoại trừ khuôn mặt không được phép thể hiện sự thống khổ ra, bất cứ nơi nào trên người cô cũng đều tràn ngập sự bi thương. Nếu như ngày đó, không để cho Nhan Thần Phi nhìn thấy bộ dạng bị đánh đập của cô, thì liệu bây giờ có phải đã khác?

“Cậu đổ mồ hôi, cậu khó chịu lắm à?”

Lục Thi Nhã nhớ rất kĩ chuyện sau đó, đó là lần đầu tiên Nhan Thần Phi “hành sự” trên người cô.

Không đợi Nhan Thần Phi có động tác, lần này Lục Thi Nhã đã vươn tay ôm lấy cậu trước, cảm nhận được trái tim rung động không gì sánh được của cậu.

Tiếng tim đập rộn ràng.

“Hôn mình.”

Lục Thi Nhã xấu hổ nói.

Đôi môi bị chiếm lấy trong nháy mắt, bị nuốt vào rồi điên cuồng âu yếm, ngay cả nước bọt cũng không kịp nuốt mà chảy dọc theo khóe miệng xuống dưới. Lục Thi Nhã bất giác ôm Nhan Thần Phi chặt hơn, bất chấp sự xấu hổ mà khom người dán lên người cậu, nỗ lực giảm bớt sự khó chịu của cậu.

Lặp đi lặp lại mấy lần, tiếng thở dốc dần trở nên nặng nề hơn, hơi thở nóng hổi phả bên tai cô.

Lục Thi Nhã không đẩy cậu ra như trước mà lần này cô lựa chọn ôm lấy cơ thể cậu, chậm rãi vỗ về lưng cậu, nhỏ nhẹ an ủi.

“Mệt thì ngủ đi! Mình ở bên cạnh cậu.”

Xa xôi, yên tĩnh...

Tiếng hít thở đều đều vang lên trong căn phòng.

Rốt cuộc Nhan Thần Phi cũng ngủ an ổn.

Giấc ngủ rất sâu, khóe miệng vẫn còn cong cong.

Lục Thi Nhã nhẹ tay nhẹ chân lùi ra, sau đó ngồi bên giường nhìn cậu ngủ. Những giọt nước mắt kìm nén suốt nửa ngày cuối cùng cũng chảy ra.

Cô nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của cậu, âm thầm kể lể rồi thật chậm rãi rời khỏi căn phòng.

Bên ngoài nghe được tiếng mở cửa, lập tức có hai bóng người bước lên.

Mỗi người mang một ánh nhìn khác nhau, Lục Thi Nhã có chút xấu hổ, quần áo của cô đã bị giày vò trông chẳng ra làm sao. Hiện tại cô thật sự không có cách nào để nói chuyện tử tế.

“Chú Nhan, bác sĩ Diệp, cháu đi sửa soạn lại, lát nữa sẽ nói chuyện với hai người.”

Lục Thi Nhã đỏ mặt chạy như như điên.

Nhan Thần Phi, bà đây vì cậu mà mất hết cả danh dự rồi!

***

Lục Thi Nhã nhanh chóng sửa soạn xong xuôi, cô điều chỉnh tốt tâm trạng của mình, bình tĩnh đi vào thư phòng của Nhan Đình Căn.

Hai người đàn ông trưởng thành đứng dậy.

Lục Thi Nhã ngồi xuống ghế sofa, cười nói.

“Cậu ấy ngủ rất say nên tạm thời sẽ không tỉnh lại. Cách trị liệu này có thể tiếp tục tiến hành, cậu ấy không phát hiện ra.”

“Trong quá trình cậu ấy có... điều gì khác thường không?”

Bác sĩ Diệp cau mày hỏi, Lục Thi Nhã lắc đầu, suy nghĩ kĩ một hồi cô miễn cưỡng nói.

“Cậu ấy... nhớ rất rõ những chuyện chúng cháu đã từng làm, thậm chí còn khiến người ta có cảm giác cậu ấy nhất quyết phải làm giống y hệt chuyện xưa, đây có được coi là khác thường không?”

Cặp kính của bác sĩ Diệp khẽ lóe lên, ông lại rơi vào trầm tư lần nữa.

“Tiếp tục quan sát thêm mấy lần nữa. Cháu thăm dò thôi, đừng nên kích thích cậu ấy. Chuyện chúng ta cần làm nhất vào lúc này là ổn định lại trạng thái cho cậu ấy.”

“Vâng ạ.”

Trái tim cô lại bất an trở lại.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
nganluu117Mh nạp từ tối qua đến giờ sao vẫn ko vào xem dc vậy ạ - sent 2023-09-24 20:53:07
hotrodoctruyen@uyennhinee bạn nhắn hỗ trợ để ad trả lời nhé - sent 2023-07-02 18:41:08
uyennhineeKhông biết ai giống mình không nạp rồi mà bị nói thẻ bị lỗi trong khi đó thẻ mình chưa hề đụng nếu đã cố ý nạp thẳng đt thì chẳng mua về nạp đọc truyện chi - sent 2023-07-02 18:25:04
hanh411Sao không đọc được dù đã đóng gói vip - sent 2022-11-16 12:39:22
thoinganTruyện ncc nữ9 như cục cứt - sent 2022-08-28 21:57:31
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương