Mật Ngọt Hôn Nhân full

Chương 33: Không hiểu sao lại thích

/880
Trước Tiếp
“Ai đi theo chị? Vừa khéo em cũng đi đường này thôi.” Nhan Tịch mở to mắt, hờn dỗi.

“Ở đây là khu Tây.” Thẩm Thanh Lan nhắc nhở.

“...” Nhan Tịch nghẹn lời. Cô ấy phải qua khu Đông cơ mà.

“Chuyện là… chị gái ơi, chị đi cùng em đi.” Nhan Tịch vẫn muốn đi với Thẩm Thanh Lan. Chẳng biết có phải không đánh không quen biết hay sao, mà cô rất thích Thẩm Thanh Lan.

“Thôi, chúng ta không cùng đường.”

“Vậy, chị đi đâu thế? Em bảo anh trai em đưa chị đi.”

Thẩm Thanh Lan nhấc chân. Phía sau lập tức có tiếng bước chân, và cả tiếng thở dốc của Nhan Tịch. Cô dừng lại lần nữa.

“Chúng ta thật sự không cùng đường.”

“Em có thể bảo anh trai em đưa chị đi, thật đấy.” Nhan Tịch nhìn Thẩm Thanh Lan với vẻ cố chấp.

Thẩm Thanh Lan không biết làm thế nào, “Sao em lại phải đi với chị?”

“Vì em thích chị mà.” Nhan Tịch thốt lên.

Thẩm Thanh Lan cạn lời. Từ trước đến nay, cô không hề biết là mình lại ăn sạch cả nam lẫn nữ.

“Ôi, chị gái ơi, em nghiêm túc thật mà. Em thật sự thích chị. Chị không muốn anh trai em chở đi cũng được. Chị nói với em bao giờ sẽ về Bắc Kinh, chúng ta sẽ cùng về.” Nhan Tịch lại đuổi theo. Cô bé không hiểu tại sao, chỉ biết là mình rất thích Thẩm Thanh Lan

“Chị là người Hàng Châu, chỉ đến Bắc Kinh chơi thôi.” Vì thế chúng ta không chung đường.

Thẩm Thanh Lan thuận miệng nói dối. Mặc dù không ghét Nhan Tịch, nhưng cô cũng không muốn đi cùng cô bé này. Cô muốn yên tĩnh một mình.

Nhan Tịch cuối cùng cũng dừng bước, “Chị, chị không phải người Bắc Kinh sao?” Giọng điệu đầy tiếc nuối, còn hơi tủi thân.

“Bây giờ chị đi được chưa?” Thẩm Thanh Lan hỏi.

Nhan Tịch ủ rũ gật đầu. Thẩm Thanh Lan đi được vài bước, giọng Nhan Tịch bỗng vang lên ở sau lưng, “Chị, mấy ngày ở Hàng Châu, em đến tìm chị chơi được không?”

Thẩm Thanh Lan không để ý đến cô bé mà đi thẳng. Nên cô không thấy được sau lưng, đôi mắt Nhan Tịch ảm đạm vì không được cô trả lời.

Nhan Tịch ỉu xìu đi về khu Đông.

“Tiểu Tịch, sao em đi đường mà chẳng tập trung gì thế?” Lúc Nhan Tịch sắp đâm trúng cây cột, giọng một người đàn ông vang lên từ trên đầu cô.

Nhan Tịch ngẩng đầu. Trông thấy anh mình - Nhan Thịnh Vũ, môi cô hơi giật, “Anh.”

Nhan Thịnh Vũ nhận lấy hành lý trong tay cô, rồi ôm vai em gái, “Có phải đi tàu hỏa mệt quá không? Sao lại mất tinh thần thế này?”

Nhan Tịch không nói gì. Lên xe rồi, cô vẫn im lặng như trước, hoàn toàn khác dáng vẻ líu ríu lúc bình thường.

Nhan Thịnh Vũ lo lắng nhìn cô em gái, tiện tay sờ trán. Thấy nhiệt độ bình thường, anh mới hơi yên tâm. Cô em gái này của anh từ bé đã yếu ớt lắm bệnh. Lúc vừa sinh ra, suýt nữa nó đã không sống được rồi. Nên người nhà luôn chăm sóc nó cẩn thận từng li từng tí.

“Tiểu Tịch, nếu em mệt thì ngủ một lát đi. Đến nơi anh sẽ gọi em.”

Nhan Tịch lắc đầu, nhìn Nhan Thịnh Vũ, “Anh, anh nói xem, có phải em đáng ghét lắm không?”

“Sao lại thế được? Em là cô công chúa nhỏ của cả nhà mình. Sao lại đáng ghét được?”

“Vậy sao chị gái kia không muốn đi với em?” Nhan Tịch chu môi, vẻ mặt tủi thân.

“Chị gái nào?” Nhan Thịnh Vũ nghe cô nói mà chẳng hiểu gì.

“Là chị gái em gặp ở trên tàu hỏa, ngồi cạnh em, rất là đẹp…” Nhan Tịch líu lo, kể hết chuyện giữa mình và Thẩm Thanh Lan.

“Anh, em chưa từng thích một người xa lạ nào như thế. Em thật sự rất thích mùi hương của chị ấy, rất thích.” Nói “Rất thích” hai lần liên tiếp, có thể thấy Nhan Tịch thật lòng thích Thẩm Thanh Lan. Mặc dù tình cảm này thật khó hiểu.

Nhan Thịnh Vũ lại không hề nghĩ em gái có ý nghĩ gì sai lầm với người chị gái mà cô bé đang nhắc đến. Nhưng anh cũng hơi tò mò về cô “chị gái” không để ý tới em mình này.

Anh hiểu em gái của mình. Vì yếu ớt từ nhỏ, phần lớn tuổi thơ đều ở trong bệnh viện, nên nó vốn không có bạn bè gì. Sau này sức khỏe ổn định hơn, nó mới bắt đầu đến trường. Nhưng tính tình Nhan Tịch kiêu ngạo, nó không thích loại người chơi với mình vì thân phận. Nên mặc dù trông nó rất vui vẻ, huyên thuyên, thật ra trong lòng lại rất cô đơn.

Nhan Thịnh Vũ xoa đầu em gái, “Chắc là người ta có việc thật, không tiện đi cùng chúng ta. Hơn nữa cô ấy cũng nói mình là người Hàng Châu không ở Bắc Kinh. Mấy hôm nữa chúng ta sẽ về Bắc Kinh, sau này cũng khó mà gặp lại.”

Mặc dù biết như vậy, nhưng Nhan Tịch vẫn không thoải mái hơn được. Nhan Thịnh Vũ nghĩ hết cách để khiến em gái vui vẻ, nhưng vẫn không thấy nó cười lấy một cái.

Anh cũng muốn giúp Nhan Tịch tìm được “chị gái” đó. Nhưng dù sao nơi này cũng không phải là Nam Thành. Nhà họ không có nền tảng ở đây. Lần này họ đến chỉ để dự hôn lễ của một người bạn. Quan trọng hơn là, ngay cả tên của người ta Nhan Tịch cũng không biết. Cho dù muốn nhờ bạn đi tìm, thì cũng chẳng có cách nào.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
tieuthu_tienxuĐánh dấu đã đọc. Cặp chính ấn tượng. Ngài Phó và Thẩm Thanh Lan. Mạch văn hay. - sent 2023-03-03 23:53:02
buihopphần này sao ko đọc được v ad... chương 632 ý. - sent 2023-01-25 20:25:17
vanhamy357Ai rcm cho vài bộ như này mới huhu, hết truyện để đọc - sent 2022-11-25 21:02:00
tuyennguyen0810Check the giùm mình nha. Mình nạp 3 lần the - sent 2021-11-25 10:02:37
richo41Ước gì truyện này cũng như truyện boss hung mãnh nhỉ có phần 2 để thay đổi. Nếu Thanh Lan không bị bắt khi còn nhỏ thì tuyến truyện sẽ diễn biến khác đi - sent 2021-10-06 15:29:18
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương