Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người full

Chương 37: Một cái bí mật nhỏ

/624
Trước Tiếp
Phó Cẩm Hành tùy tiện làm bậy, không chỉ làm bạn trên mạng kinh ngạc, đồng thời cũng khiến cả bộ phận quan hệ xã hội của Phó thị hỗn loạn lên.

Bên cạnh đó, nội bộ nhà họ Phó lại náo động. Mặc dù đã sớm biết tin tức này rồi, nhưng mẹ Phó Cẩm Hành vẫn giấu giếm, muốn tự mình giải quyết. Lần này thì hay rồi, cả thế giới đều biết! Đối mặt với chất vấn của bạn bè thân thích, bà Phó giận tím mặt: “Tóm lại, tôi sẽ không thừa nhận!”

Nhà giàu có đáng sợ nhất không phải là không được đàn ông yêu thương, mà là không được thừa nhận, nhiều minh tinh trẻ tuổi đến con cũng sinh được mấy đứa rồi, nhưng vẫn không được nhà chồng cho một cái danh phận.

Bây giờ có mẹ chồng lên tiếng, những người khác đương nhiên cũng hiểu được tình thế, đều biết tiếp theo phải làm thế nào. Bà ta gọi cho Phó Cẩm Hành: “Giải quyết chuyện bên chỗ Nam Bình xong, lập tức lăn về đây cho mẹ!”

Giọng nói mạnh mẽ, trước giờ chưa từng có. Mặc dù Phó Cẩm Hành không bật loa điện thoại, nhưng Hà Tư Ca vẫn nghe thấy rõ.

“Bảo cả người phụ nữ đó qua đây!” Bà Phó lại bổ sung một câu.

Hà Tư Ca lập tức đứng ngồi không yên, cô biết, “người phụ nữ đó” chính là mình.

“Đương nhiên rồi, hai chúng con còn chưa chính thức đi thăm mẹ nữa, đợi con về nhé. Mẹ, mẹ muốn cái gì, con đều mua cho mẹ.”

Phó Cẩm Hành cố gắng vỗ về. “Mẹ muốn chết!” Bà Phó tức giận ném điện thoại đi.

Nghe âm thanh truyền tới trong điện thoại, Phó Cẩm Hành thấp giọng cười, không nói gì. Ngay sau đó, các bề trên khác cũng rối rít phái người hỏi thăm, trong lời nói để lộ ra sự bất mãn.

Nhưng dù sao bọn họ cũng không dám nói quá nặng nề, không thể đắc tội chủ nhân đương nhiệm Phó Cẩm Hành này được. Mặc dù hắn còn trẻ, lại là con cháu, nhưng lại nắm giữ toàn bộ mạch máu của cải của nhà họ Phó.

Đối với tất cả những chuyện này, Phó Cẩm Hành đã sớm dự liệu được.

“Phó Cẩm Hành, tôi thấy tháng ngày tươi đẹp của anh sắp qua rồi! Cho dù anh không muốn sống, cũng đừng kéo cả tôi xuống nước!”

Hà Tư Ca tức giận siết chặt nắm tay, đứng bật dậy. Cô không chút nghĩ ngợi đi thu dọn đồ đạc, cũng không quan tâm Phó Cẩm Hành có ý muốn về Trung Hải hay không. Trong mắt toàn là nước mắt, Hà Tư Ca rất rõ ràng, lần này mình thật sự không có đường lui rồi. Cô luôn ôm tâm lý may mắn, có lẽ, không bao lâu nữa, đến khi Phó Cẩm Hành chán ghét cô, phát ngấy cái trò chơi báo thù này tối, hắn sẽ thả mình rời đi.

Ai ngờ, hắn lại dùng một chiêu độc ác nhất này, hoàn toàn cắt đứt niệm tưởng của cô. “Đau lòng lắm à? Bởi vì bây giờ toàn thế giới đều biết cô là người phụ nữ của tôi, cô không còn cơ hội cùng người đàn ông bên ngoài của cô sánh bước bên nhau nữa?” Phó Cẩm Hành bước nhanh đuổi theo, nắm lấy cổ tay Hà Tư Ca, ép cô nhìn mình.

Hắn chỉ nói đúng một nữa.

Hà Tư Ca đúng là vô cùng đau lòng, nhưng không phải là vì cô không thể ở bên Tưởng Thành Hủ. Xảy ra loại chuyện này, cô vốn dĩ cũng không định ôn lại chuyện cũ với Tưởng Thành Hủ nữa. Huống hồ, còn có trở ngại là người nhà họ Tưởng. Điều duy nhất cô lo lắng chính là chuyện đến nước này rồi, liệu mình có bị mất quyền nuôi dưỡng Tân Tân hay không! Một mặt, người nhà họ Tưởng mặc dù ghét cổ, nhưng chưa chắc sẽ cho phép cốt nhục nhà mình lưu lạc ở bên ngoài. Càng đừng nói là, từ khi ra đời, Tưởng Thành Hủ đã chăm sóc Tân Tân từ chuyện ăn uống đến đi vệ sinh, anh không thể nào nỡ từ bỏ đứa bé này được. Mặt khác, Hà Tư Ca lại không dám để cho Phó Cẩm Hành biết đến sự tồn tại của Tân Tân, cô căn bản không có cách nào rảnh tay mà đi giành con được.

Một khi cô không thể công khai quan hệ mẹ con với Tân Tân, tất cả đều sẽ trở thành bọt nước! “Ngậm cái miệng của anh lại! Anh không xứng nhắc đến anh ấy! Anh chỉ là một kẻ tiểu nhân, bám lấy một chút lỗi lầm của tôi không buông! Anh muốn báo thù, được, anh đến đi!”

Tức giận làm sức lực của Hà Tư Ca tăng lên, cô hất mạnh tay Phó Cẩm Hành ra, gào lớn. Hắn không ngờ là cô lại hết mình ra, cơn giận dữ cuồn cuộn trong lòng Phó Cẩm Hành. Hai bước đuổi kịp Hà Tư Ca, hắn vừa định mở miệng, cô đã cầm cái máy uốn tóc trong vali lên, đập mạnh xuống.

“Đừng có động vào tôi!”

Hà Tư Ca hét lên, ra tay vừa nhanh vừa ác.

Cô vốn tưởng rằng, dựa vào thân thủ nhanh nhẹn của Phó Cẩm Hành, có thể dễ dàng tránh được động tác của mình.

Không ngờ, hắn mái tóm lấy cô, nhất thời không để ý, lại bị đập cho chảy máu đầy mặt! Cô thấy một dòng máu đỏ thẫm chậm rãi theo thái dương Phó Cẩm Hành chảy xuống, rất nhanh, đã ướt nửa gương mặt! Vất bỏ hung khí, Hà Tư Ca bị dọa mặt trắng bệch như tờ giấy, lớn tiếng hô lên: “Mình giết người rồi, mình giết người rồi!” Phó Cẩm Hành hoàn hồn lại khỏi kinh hoàng. Hắn khinh bỉ nhìn cô một cái, dạy dỗ: “Giết người dễ như vậy à? Im miệng! Lấy mấy tờ khăn giấy cho tôi!”

Cô ngẩn ra một giây, vội vàng làm theo. Vết thương không quá lớn, nhưng chảy rất nhiều máu, hơn nữa tạm thời còn có xu hướng không dừng lại được.

Phó Cẩm Hành ấn mấy tờ khăn giấy lên, khăn giấy lập tức bị thấm ướt. Cầm xuống nhìn, tay toàn máu đỏ. Mặc dù hắn không phải là người bình thường, nhưng gặp phải loại chuyện này, đáy lòng cũng trầm xuống. Đưa điện thoại của mình cho Hà Tư Ca, Phó Cẩm Hành lạnh lùng nói: “Gọi điện thoại cho Tào Cảnh Đồng, bảo cậu ta qua đây.” Cô run cầm cập nhận lấy điện thoại, vừa mới định nói, đã thấy người đàn ông trước mặt nghiêng đầu, “rầm” một tiếng ngã xuống thảm, hai mắt nhắm nghiền. Hà Tư Ca bị dọa, xông đến bên cạnh Phó Cẩm Hành, run rẩy giơ một tay ra, dịch đến bên mũi hắn. Vẫn may, chưa chết, chỉ ngất đi thôi. Cô yên tâm hơn, gọi điện thoại cho Tào Cảnh Đồng. May mà cậu ta ở ngay chung cư bên cạnh, nghe được tin, Tào Cảnh Đồng mặc quần áo vào, lập tức chạy qua. Vừa nhìn thấy Phó Cẩm Hành nằm dưới đất, cậu ta cũng quýnh lên: “Sao có thể ra tay đánh người thế này hả?”

Hà Tư Ca nhỏ giọng giải thích: “Tôi... tôi, tôi chỉ đập nhẹ một cái mà thôi...”

Cô thề, lúc đó mình chỉ muốn khiến Phó Cẩm Hành cách xa một chút, không phải thật sự cố ý làm hắn bị thương.

“Vết thương không nghiêm trọng lắm, nhưng mà anh Phó... anh ấy sợ máu...”

Tào Cảnh Đồng nghiến răng, nói ra một bí mật. Hà Tư Ca: “...” Cậu ta dặn dò: “Rất ít người biết chuyện này, cô không được nói ra ngoài! Anh Phố không muốn để cho ai biết!”

Nghĩ cũng biết, người đàn ông cao hơn mét tám, vừa thấy máu đã ngất xỉu, nói ra chắc chắn rất kỳ lạ.

Hà Tư Ca đang suy nghĩ, Tào Cảnh Đồng đã nhanh nhẹn khiêng Phó Cẩm Hành ngất xỉu lên, đi vào thang máy.

Thấy vậy, cô vội vàng đuổi theo. Bọn họ đến một bệnh viện tư nhân, nghe nói là có đầu tư của nhà họ Phó, cũng coi là làm ăn của nhà mình, an toàn đáng tin.

Bác sĩ khâu cho Phó Cẩm Hành năm mũi, toàn bộ quá trình, hắn không nói một lời, sắc mặt đáng sợ. Vừa kết thúc khâu vết thương, lập tức có y tá nhỏ bị dọa đến nỗi tông cửa xông ra, nước mắt lưng tròng. Nhìn bộ dạng Phó Cẩm Hành, thật sự giống như muốn ăn thịt người. Hà Tư Ca bất chấp khó khăn đi lên phía trước, nhẹ giọng nhận lỗi: “Xin lỗi anh, không phải là tôi cố ý đâu.” Nói xong, cô ngẩng đầu lên, thầm nghĩ trong lòng, cũng không biết cái vết thương này có để lại sẹo không nữa. Mặc dù ở sát mép tóc, có tóc che rồi, nhưng dù sao cũng là ở trên mặt, ít nhiều vẫn sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh. Phó Cẩm Hành dựa đầu vào giường truyền nước, cũng không nói gì, chỉ nhìn cô như vậy. Hà Tư Ca chột dạ, vô cùng lúng túng. Nhịn nửa ngày, lúc này cô mới nói: “Dù sao cũng đã như vậy rồi, anh muốn thể nào hả?” Hắn hừ một tiếng, vẻ mặt ngạo mạn. “Cô đánh người khác bị thương lại còn có thể lớn lối hùng hổ thế hả?”

Phó Cẩm Hành hỏi ngược lại.

Cô không nói nổi. “Bác sĩ nói rồi, vết thương của tôi không thể đụng vào nước, nhưng ngày nào tôi cũng phải tắm, công việc này giao cho cô.”

Phó Cẩm Hành thản nhiên nói.

Hà Tư Ca vội vàng cự tuyệt: “Loại chuyện này tìm y tá chuyên nghiệp thì hơn. Tôi sợ... tôi sợ lại làm anh bị thương!”

Cái này là thật, mặc dù cô sinh Tân Tân rồi, nhưng lại không quá giỏi những chuyện này. Tấn Tân vừa ra đời, Tưởng Thành Hủ đã mời chị Nguyệt và bảo mẫu đến, tự anh cũng lo liệu mọi chuyện, cho nên, Hà Tư Ca luôn sống rất nhàn rỗi.

“Cô không áy náy à?” Phó Cẩm Hành chỉ vào đầu mình, tức giận hỏi. Cô im lặng cúi đầu.

Truyền nước xong, Tào Cảnh Đồng lại đưa hai người bọn họ về.

May mà nhà mình đầu tư bệnh viện, không cần lo lắng bị người khác chụp ảnh, nếu không, trên mạng lại một trận gió tanh mưa máu rồi!” Tào Cảnh Đồng lắc đầu không biết làm sao.

Sau khi vào phòng, Phó Cẩm Hành lập tức ầm ỉ đòi tắm.

“Tôi ghét mùi bệnh viện!” Mặt hắn đầy vẻ ghét bỏ. Hà Tư Ca cầu cứu nhìn về phía Tào Cảnh Đồng.

Đáng tiếc là, người kia hoàn toàn không nhìn thấy ánh mắt cô.

Đùa nhau à, ai dám không có mắt như vậy chứ?

Tào Cảnh Đồng thế, nếu như hắn dám chủ động xin tắm cho Phó Cẩm Hành, hậu quả tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi. “Anh Phó, tôi còn phải liên lạc với bên bộ phận quan hệ xã hội, tôi đi trước đây. Có chuyện gì anh cứ gọi điện thoại cho tôi nhé.” Tào Cảnh Đồng vội vàng đi ra cửa.

Đối với sự thức thời của trợ lý, Phó Cẩm Hành lộ ra nụ cười hài lòng.

Đợi cậu ta đi rồi, Phó Cẩm Hành giang hai cánh tay ra, nói với Hà Tư Ca: “Nhanh lên đi, tôi muốn tắm, đừng đụng vào vết thương của tôi!”

Cô giằng co mấy giây, cuối cùng vẫn cúi đầu, cam chịu số phận đi tới qua đó, cởi quần áo cho hắn. Hai người đi đến phòng vệ sinh, Hà Tư Ca cân nhắc một chút, vẫn quyết định để Phó Cẩm Hành nằm trong bồn tắm, dễ gội đầu hơn. “Tôi sẽ cố gắng cẩn thận.” Cô sợ hãi giơ hai tay ra, tránh vết thương, động tác nhẹ nhàng gội đầu cho hắn. Ngón tay trắng nõn qua lại không ngớt trong mái tóc đen nhánh, xoa bóp da đầu, khiến Phó Cẩm Hành cảm thấy cực kỳ thoải mái. Rất nhanh, hắn nhắm mắt lại, mơ màng buồn ngủ. Hà Tư Ca không nhịn được thầm mắng trong lòng: “Đồ địa chủ, Chu Bái Bì, Hoàng Thế Nhân, Nam Bá Thiên...”

Đột nhiên, Phó Cẩm Hành mở hai mắt ra, trầm giọng hỏi: “Tại sao cô lại mắng tôi?”

Cô bị dọa giật mình: “Sao anh lại biết?”

Hắn hừ hừ tức giận: “Có lẽ là cô mắng hăng quá, bị tôi nghe thấy tiếng lòng của cô rồi chăng!” Lúc này Hà Tư Ca mới phản ứng được, mình bị lừa rồi.

Cô tức giận dùng tay đập Phó Cẩm Hành một cái, vừa vặn ấn lên trên vết thương, đau đến nỗi hắn suýt nữa ngồi dậy khỏi bồn tắm.

“Hà Tư Ca!”

Hắn gầm lên, mặt đỏ gay. Cô liên tục xin lỗi: “Không phải cố ý, không phải cố ý!” Phó Cẩm Hành hầm hầm nhìn cô: “Cô chính là cố ý! Tôi thấy cô chỉ mong tôi chết đi! Tôi nói cho cô biết, nếu như tôi chết rồi, cô cũng phải chết theo tôi!” Hà Tư Ca cúi đầu không nói gì. Cmn ai muốn chết cùng anh hả!”

Cô chửi thầm.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
0966505329Duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-03-05 17:38:40
ruby1976Đọc 1/2 truyện xong thấy phí cả thời gian. N9 kiểu thiếu i ot mà cả già lẫn trẻ đều mê say. - sent 2022-11-07 23:45:09
Phương Thu1657585022Mới đầu đọc cũng hay đấy , nhưng càng về sau càng ghét nữ chính cảm giác đell có đầu óc. Tác giả buff nữ chính quá đà =)) Chính thức dừng 1 nửa khi đọc bộ này - sent 2022-08-11 00:45:56
zhuangpeii1121giải quyết xong hoắc gì gì đấy là chương nào thế mng - sent 2021-10-30 11:53:32
tieuduong123456789haiz vẫn là cái cảm giác sau khi đọc xong bộ truyện, truyện khá hay nhưng vẫn tiếc cho MKN kết HE mà không vui nổi huhu :(( - sent 2021-08-10 16:33:49
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương