Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979 full

Chương 10: Con rể ngốc gặp mẹ vợ

/554
Trước Tiếp
Tô Hòa nói xong, quay đầu nói với Cố Trường Tranh: “Tuyết Lai. Đi, về nhà thôi, mặc kệ mấy con chó điên cắn người.” Mấy lời này mắng cả mẹ con Trương Xuân Hoa và Mạnh Vĩ Dân.

Mạnh Vĩ Dân đã bao giờ bị người ta mắng là “chó điên”, nên lập tức vò mẻ không sợ sứt: “Tô Hòa, nếu hôm nay em không xin lỗi, viết kiểm điểm thì sang năm không cần đến trường nữa!”

Tô Hòa vừa đi tới cửa, nghe Mạnh Vĩ Dân nói không những không giận mà còn cười nói: “Thầy cho rằng thầy là ai? Là Chủ nhiệm khoa hay là Hiệu trưởng? Thầy nói không tính! Nếu thật sự muốn đổi học tôi, vậy thì nên đường đường chính chính làm theo quá trình đuổi học! Nếu không đưa ra một lý do khiến người ta tâm phục khẩu phục, tôi sẽ đưa chuyện này lên tòa soạn báo. Báo chiều Long Thành không được thì sẽ tới Nhật báo Long Thành, Nhật báo Long Thành không được sẽ tới Nhật báo Thủ đô! Thiên hạ rộng lớn, thế nào cũng có nơi nói rõ lý lẽ!”

Nếu ngành nghề kiếp này không phải là y học, có lẽ Tô Hòa sẽ hơi do dự, thế nhưng tạo hóa trêu người, trùng hợp cô lại học khoa Y ở Đại học Long Thành.

Thử hỏi, học khoa Y Đại học Long Thành có thể tài giỏi hơn Dược Hoàng của Núi Dược Vương sao?

Chân bà cụ Trương mắc chứng chân lạnh đã nhiều năm, tìm thầy thuốc nổi tiếng khắp nơi cũng không trị hết được. Nhưng một đơn thuốc “Sơ phong tán” của núi Dược Vương có thể trừ bệnh tận gốc, ai giỏi ai kém vừa so đã biết cao thấp.

Cố Trường Tranh thấy sắc mặt Tô Hòa không tốt, nên cũng không hỏi nhiều. Sau khi mua vé xe về quê với Tô Hòa xong thì cùng nhau bắt xe.

Bởi vì vừa có tuyết nên xe không dám đi quá nhanh, di chuyển từng chút từng chút một về quê. Quãng đường vốn chỉ hơn ba tiếng bị kéo dài thành năm tiếng mười lăm phút.

Quê của Tô Hòa tên là thôn Ngũ Lý. Từ đầu thôn đến cuối thôn vừa đúng năm dặm nên được gọi như vậy.

Xe khách dừng ở cổng thôn Ngũ Lý, sau khi thả Tô Hòa và Cố Trường Tranh xuống thì lại rời đi, lưu lại hai vệt bánh xe màu đen bắt mắt trên nền tuyết trống trải.

Cố Trường Tranh đánh giá thôn trong màn tuyết cách đó không xa, khẽ cau mày, nhưng chỉ thoáng một lát, nhưng cảnh đó vẫn không tránh được mắt Tô Hòa.

Nhưng hành động vô thức sẽ không lừa người, Tô Hòa thầm dán nhãn “không giàu cũng quý” lên người Cố Trường Tranh.

“Đi thôi, nhà tôi trong thôn. Đi vài bước sẽ thấy.”

Tô Hòa nói với Cố Trường Tranh. Chỉ có điều ở kiếp này, cô chưa về nhà hơn nửa năm rồi. Nhưng nếu cộng tất cả những chuyện kỳ lạ trong đó vào thì Tô Hòa không thể nhớ được cô chưa về nhà bao nhiêu năm rồi.

Trăng sáng gió mát, ai ngồi cùng tôi.

Câu này khắc họa chân thật nhiều năm của Tô Hòa. Dù cô có thân phận như thế nào, bản thân ở nơi như thế nào, trong lòng cô vẫn có quê hương không thể quay về, dù cô là Dược Hoàng thành công ra sao, nhưng cũng không thể trở về.

Hôm nay chiếc chìa khóa kia đưa cô về điểm xuất phát, e là phần tình cảm cố hương này càng thêm sâu nặng.

Nhìn dãy nhà trước mắt dần chồng lên cảnh tượng trong quá khứ, tim Tô Hòa run lên, mỗi bước chân dần nặng nề hơn.

Bên trên tường đất đắp bằng bùn và rơm phủ lớp tuyết trắng dày, cỏ tranh khô héo nơi chân tường, cổng tre quen thuộc lọt vào tầm mắt Tô Hòa.

Sắc trời hơi tối, xuyên qua cổng tre có thể thấy ngọn đèn dầu trong phòng, bóng người lập lờ mờ ảo in trên cửa sổ giấy.

Hít sâu một hơi, Tô Hòa khẽ gõ cổng, âm thanh quen thuộc từ trong nhà truyền ra: “Ai thế?”

Rèm cửa bông nặng nề bị xốc lên, người phụ nữ đang lau tay bỗng sững sờ tại chỗ, khăn mặt dùng để lau tay rơi xuống đất.

Tô Hòa nhìn người phụ nữ tóc đã bạc hơn một nửa, người phụ nữ kia cũng nhìn Tô Hòa, bất tri bất giác, hai người đã khóc không thành tiếng.

“Mẹ...”

Đã rất lâu rồi Tô Hòa không gọi từ xưng hô nối liền huyết thông này, hôm nay gọi lại không hề gượng gạo, tất cả đều thuận theo tự nhiên, nước chảy thành sông.

Người phụ nữ chạy nhanh vài bước, mở cửa tre ra, ôm Tô Hòa khóc òa lên, vừa khóc vừa mắng: “Con bé độc ác này. Đi một cái là đi nửa năm, không quay về thăm nhà, ngay cả một bức thư cũng không viết về. Người trong thôn đều nói con đã chạy trốn theo người ta, mẹ muốn tìm lại không biết con đi đâu. Con nói xem, con chỉ cầm năm tệ, nửa năm nay con sống kiểu gì chứ!”

Cố Trường Tranh nhìn cảnh tượng hai mẹ con ôm nhau khóc òa trước mắt, giống như có vài hình ảnh bị lãng quên sắp thức tỉnh, đầu cảm thấy đau nhức từng cơn, nhưng sau đó lại vẫn trống rỗng, không thể nhớ ra được gì.

“Thục Phân, con gái trở về rồi sao? Thục Phân?” Âm thanh nôn nóng của Tô Kiến Quốc từ trong nhà truyền ra.

Lý Thục Phân lau nước mắt trên mặt, trả lời vọng vào trong phòng, kéo tay Tô Hòa đi vào trong sân, mãi đến lúc đóng cửa, bà mới phát hiện có một anh chàng trẻ tuổi đứng ở cạnh tường ngoài cửa.

“Con à, đây là?”

Trong lòng Lý Thục Phân đã hơi có đáp án. Con gái bà nửa năm không về nhà, lúc về lại dẫn theo một anh chàng, chắc là dẫn con rể về ra mắt rồi.

Vừa nghĩ tới lúc con gái chọn người yêu không có người lớn giúp quan sát, trong lòng Lý Thục Phân chua xót không dứt. Đánh giá Cố Trường Tranh từ trên xuống dưới vài lần, bà cảm thấy coi như hài lòng, cũng chuẩn bị xong tâm lý nhận con rể.

Cố Trường Tranh vẫn nhanh nhẹn cướp trả lời: “Tô Hòa là người yêu của cháu.”

Tô Hòa: “...”

Rốt cuộc là ai nói vậy?

Từ đầu tới cuối cô vẫn chưa đồng ý cơ mà!

Ở núi Dược Vương, nếu tu sĩ muốn tỏ tình, phải chuẩn bị 99 gốc linh dược ngàn năm mới được! Tu sĩ có chút thân phận sẽ chuẩn bị 999 gốc linh dược ngàn năm. Lúc trước có người muốn theo đuổi cô, còn tặng cô 999 gốc linh dược ngàn năm cộng thêm 9 gốc linh dược mười ngàn năm, cô còn chưa đồng ý. Sao đến đây lại như sắp gạo nấu thành cơm thế?

Lý Thục Phân thầm xác định, nói: “Vậy mau vào đi. Bây giờ chúng ta không có nhiều phòng, nhưng vẫn có thể ở được, chăn đệm đã chuẩn bị đầy đủ rồi, có thể ở ngay.”

Tô Hòa nghe vậy, quay đầu nhìn gian phòng tối như mực, không có chút tiếng động ngoại trừ hai gian phòng chính đang sáng đèn kia.

“Mẹ, nhà chú bác và ông nội đi đâu rồi?”

Không hỏi thì thôi, vừa hỏi tới vấn đề này nước mắt của Lý Thục Phân lại rơi như mưa.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
camtu520414Duyêth thẻ vs ad ơi - sent 2023-10-03 11:51:32
Kimnguyen NguyenDuyệt thẻ với ad ơi - sent 2023-05-04 21:26:01
kieu Tran1639889610Mong ad duyệt thẻ ạ - sent 2023-04-22 16:17:35
kieubich2k3duyệt thẻ giúp mình với AD ơi - sent 2023-04-14 12:28:36
0378754726Kích hoạt thẻ giúp với ạ - sent 2023-02-02 10:30:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương