Điệp Viên Kỳ Quái full

Chương 37: Mật đàm

/690
Trước Tiếp
Không, chỉ có một giọng nói thôi, hình như đang không ngừng nhiếc móc

Cao Chính Ba nghe ra được đó là giọng của Đặng Tiểu Mai – cộng sự của Hồ Chính Hoà.

Cao Chính Ba trầm tư vài giây rồi gõ cửa không chút kiêng dè.

Cửa lập tức được mở ra, người mở cửa là Đặng Tiểu Mai, khuôn mặt cô lúc này đang vô cùng tức giận.

“Không làm phiền hai người đó chứ!” Cao Chính Ba nở một nụ cười giễu

“Hừ!” Đặng Tiểu Mai hừ một tiếng: “Anh tới đây làm gì?” “Tối đến tìm Hổ mập để ôn lại chuyện cũ, chẳng phải chuẩn bị về Kinh Thành rồi sao? Cũng chẳng biết là sau khi quay về thì Hồ Thái Hòa sẽ nhận được phần thưởng thế nào nhỉ, tôi tới để chúc mừng trước!” Cao Chính Ba cười đểu nói.

Nhìn khuôn mặt khiến người ta phải chán ghét của hắn, Đặng Tiểu Mai nghiến răng, cố kiềm chế không tung ra một đẩm

“Không cho tôi vào à?” Cao Chính Ba nhòm đầu vào nhìn bên trong một cái rồi lớn tiếng hét lên

“Cho anh ta vào đi!” Hồ Thái Hòa đang nằm trên giường trầm giọng nói

Đặng Tiểu Mai xích người qua một bên cho Cao Chính Ba đi vào

“Cô đi ra ngoài trước đi!” Hồ Thái Hòa nói với Đặng Tiểu Mai.

Đặng Tiểu Mai hất mạnh cánh cửa.

“Chậc chậc chậc..

quấy nhiễu hai người đang nồng nàn với nhau rồi!” Khuôn mặt Cao Chính Ba nở nụ cười bỡn cợt.

“Đừng nhiều lời, có gì nói nhanh lên!” Hồ Thái Hòa quắc mắt lên nhìn Cao Chính Ba

“Sao thế? Cãi nhau à?” Cao Chính Ba vẫn làm biểu cảm hóng hớt.

“Cô ấy đang trách tôi tại sao không đập mặt cậu thành mặt lợn đấy!” Hồ Thái Hòa lạnh lùng nói.

“Chậc chậc chậc..

không biết là hận tôi đến mức nào đây, sao cô ta không tự ra tay nhỉ?” Cao Chính Ba cười nói, ông ta biết hình tượng của mình đã hoàn toàn sụp đổ trong lòng Hồ Thái Hòa và đám nhân viên này rồi, chỉ còn là một hình mẫu tiểu nhân tiêu biểu.

“Tội phạm thượng hậu quả nghiêm trọng lắm!” Hổ Thái Hòa liếc một cái về quân hàm bốn sao hai vạch trên vai của Cao Chính Ba.

“Cộng sự này đối xử với cậu cũng chẳng ra gì cả, suốt ngày xúi giục cậu làm chuyện xấu thôi!” Cao Chính Ba cười nói: “Lần trước chẳng phải cũng đánh tôi một trận rồi đó sao?”

“Lần trước là đánh lộn tập thể, không ai chịu trách nhiệm cả

Huống hồ anh cũng đâu có báo lên trên, lãnh đạo không hay biết chuyện này.” Hồ Thái Hòa vẫn tỏ bộ mặt lạnh lùng: “Chính vì đối xử tốt với tôi nên mới vì tôi mà đòi lại công bằng đó!”

“Bình tĩnh suy nghĩ lâu như vậy rồi, cậu đã có đối tượng tình nghi chưa?” Cao Chính Ba nén thấp giọng nói.

Thân người Hồ Thái Hòa run lên, khuôn mặt lộ vẻ trầm ngâm.

“Đừng có thiếu quyết đoán, hạt cát này về sau sẽ trở thành uy hiếp rất lớn với tôi và cậu đấy

Cậu chết không sao nhưng đừng có hại tính mạng của A Hoà!” Cao Chính Ba đột nhiên thay đổi ngữ khí, sắc mặt lạnh lùng đáng sợ

“Mấy năm nay, bọn họ theo tôi chạy ngược chạy xuôi, chịu biết bao nhiêu là khổ sở

Đều là do tôi ích kỷ, không những không lập được chút công lao nào mà ngược lại hơi tí lại bị lôi đầu ra chịu trận

Mỗi lần dùng nhiệm vụ lại đều bị điều tra một lượt, bất kỳ ai cũng sẽ oán trách mà thôi

Quả thực là tôi không hề muôn nghi ngờ bọn họ!” Hỗ Thái Hòa bất lực nói.

“Hê hê

“ Cao Chính Ba cười nhạt mấy tiếng: “OK, vậy thì cậu cứ chờ mà chịu thiệt đi!” cả Cao Chính Ba và Hồ Thái Hòa đều nghĩ rằng trong hàng ngũ của Hổ Thái Hòa có kẻ trà trộn vào, nhưng họ vẫn chưa đoán được ra kẻ đó là ai

Hai người họ sau khi bàn bạc xong liền quyết định, thông qua hành động lần này và biểu hiện trong khi bị điều tra, có lẽ sẽ tìm ra được đối tượng tình nghi

Hồ Thái Hòa rõ ràng đã biết được đối tượng ấy chính xác là ai nhưng không muốn nói cho ông.

Hồ Thái Hòa là kẻ thể nào thì Cao Chính Ba biết rất rõ

Nếu hắn đã đề phòng rồi thì có lẽ sẽ không xảy ra nguy hiểm gì lớn

“Lẽ nào cậu không muốn nói gì thêm với tôi sao?” Cao Chính Ba ngồi ở phía đối diện, nhìn chằm chằm vào mặt Hồ Thái Hòa hỏi

“Ý của anh là gì?” Hồ Thái Hòa quay nghiêng mặt ra nói với Cao Chính Ba

Cao Chính Ba cười nhạt, ánh mắt nhìn Hồ Chính Hoà như phát ra điện: “Tôi muốn tung tích của Lâm Ngữ Đường!” Khuôn mặt của Hồ Thái Hòa tỏ vẻ ngạc nhiên: “Chẳng phải đã nói rồi sao? Nghi ngờ cậu ta đã chuồn sang nước ngoài rồi!”

Cao Chính Ba nghiến răng, ông ta rất muốn nhảy dựng lên tát vài cái vào cái bản mặt trông có vẻ thật thà chất phác của Hồ Thái Hòa

Đáng tiếc là ông ta đánh không lại Hồ Thái Hòa

“Hồ Thái Hòa à, tôi không phải sở trưởng Trương nhà cậu, cũng chẳng phải cục phó Trần, không phải là người mà cậu dắt mũi cho qua được đâu

Hồ Thái Hòa cậu cũng chẳng phải ngu thật, mà là giả ngu

Thế nên là, nói cho tôi...” Ông ta quen biết Hồ Thái Hòa đã hơn hai mươi năm nay rồi

Mỗi một ánh mắt, một hành động của đối phương ông đều rõ như lòng bàn tay

Hồ Thái Hòa muốn lừa ông thì chẳng phải chuyện dễ dàng gì

Dựa vào tính cách của Hồ Thái Hòa, nếu không nắm được tin tức gì thì hắn lúc này tuyệt đối sẽ không dửng dưng như vậy.

Hồ Thái Hòa lắc lắc đầu, nói với vẻ nghiêm túc hơn bao giờ hết: “Tôi thật sự không giấu gì Anh Cả!”.

Cao Chính Ba nheo mắt lại, hai con mắt như hai lưỡi dao đâm về phía Hồ Thái Hòa: “Nếu sau này cậu còn muốn hợp tác vui vẻ thì Hồ Thái Hòa này, nói cho tôi biết

Chắc cậu cũng rõ cái tín niệm mà tôi luôn kiên trì, nó cũng giống như cậu đến chết cũng phải tìm ra hung thủ để trả thù cho đội trưởng vậy.”

Nếu muốn thực hiện kế hoạch cụ thể của mình thì không thể thiếu sự giúp đỡ của Cao Chính Ba

Tuy hai người họ là anh em vào sinh ra tử với nhau nhưng quan niệm lại khác hẳn

Nếu ông ta giấu giếm sự việc quan trọng với Cao Chính Ba thì Cao Chỉnh Ba chắc chắn sẽ lật mặt

Hồ Thái Hòa thở hắt ra một tiếng rồi châm điếu thuốc rít lấy vài hơi

Làn khói mịt mờ toả ra xung quanh nhưng lại chẳng tan biến đi, khiến khuôn mặt của Hồ Thái Hòa trông không chân thực chút nào.

“Chúng tôi theo dõi mục tiêu hơn bốn năm nay, mục tiêu về cơ bản là có một nửa thời gian ở bên cạnh Lâm Ngữ Đường

Nhìn từ ngành nghề của mục tiêu mà nói thì đây là điều khó mà tưởng tượng ra nổi

Cũng từ phương diện này mà chứng minh được mức độ coi trọng của mục tiêu đối với Lâm Ngữ Đường, đây là lý do vì sao tôi coi cậu nhóc Lâm Ngữ Đường này là mục tiêu số hai.”

Hồ Thái Hòa rút thêm một hơi nữa rồi nói tiếp: “Dựa vào biểu hiện của Lâm Ngữ Đường thì cậu ta căn bản là chưa từng ra nước ngoài, hơn nữa thì bản thân tôi suy đoán rằng mục tiêu ở trong nước sinh sống cùng Lâm Ngữ Đường cũng phải hơn mười năm rồi

Họ không ngừng thay đổi địa chỉ, không có chỗ ở cố định!”

Cao Chính Ba ngồi bên cạnh, trông như một bức tượng điêu khắc, không hề phát ra bất cứ một âm thanh nào, chỉ im lặng nghe, tựa như sợ bỏ lỡ bất cứ một từ nào.

“Mười năm nay có lẽ mục tiêu đã luôn dẫn theo Lâm Ngữ Đường men theo biên giới đi đúng một vòng tròn

Tôi nghi ngờ rằng ông ta dùng cách thức riêng biệt của mình để dạy dỗ đứa trẻ này!”

“Rốt cuộc ông ta muốn làm gì, muốn đứa trẻ này thay ông ta làm gì sao?” Cao Chính Ba không kìm được mở miệng hỏi

“Không biết nữa!” Hồ Thái Hòa lắc lắc đầu: “Nếu ông ta muốn Lâm Ngữ Đường trở thành một nhân tài đặc biệt cao cấp thì không nên cứ để cậu ta ở trong nước mãi như vậy.” Hồ Thái Hòa lại trầm tư một hồi rồi nói: “Hơn nữa thì phương thức và thủ đoạn mà mục tiêu dạy dỗ cũng vô cùng có hiệu quả, mấy năm nay những nhân vật có tiếng xuất hiện ở vùng màu xám rất có khả năng đều là Hoa kiều

Tôi nghi ngờ bọn họ đều được mục tiêu đào tạo ra.”

Cao Chính Ba im lặng không nói gì

Những cái mà Hổ Thái Hòa nói, bao gồm cả mục tiêu đều không phải là vấn đề mà ông ta quan tâm

Bây giờ ông ta chỉ muốn biết hành tung cụ thể của Lâm Ngữ Đường.

Hồ Thái Hòa biết vấn đề mà Cao Chính Ba nóng vội muốn biết, ông ta cũng chẳng giấu giếm gì mà nói luôn: “Lâm Ngữ Đường chưa từng xuất ngoại, mục tiêu cũng chưa từng có ý này

Vì vậy tôi cho rằng kể cả có muốn sắp xếp thì Lâm Ngữ Đường chắc chắn cũng được mục tiêu sắp xếp cho sinh sống trong nước, chứ không phải là đem theo mình để làm công việc đặc biệt đó

Huống hồ, mặc dù từ nhỏ mục tiêu đã tiến hành huấn luyện đặc biệt với Lâm Ngữ Đường, thân thủ của Lâm Ngữ Đường cũng vô cùng nhanh nhẹn, nhưng từ góc độ chuyên nghiệp mà nói, ông ta không hề muốn bồi dưỡng Lâm Ngữ Đường trở thành người giống như mình

Tình cảm của mục tiêu với Lâm Ngữ Đường rất đặc biệt, tôi có phần không hiểu nổi.” “Tức là sao?” Cao Chính Ba hiếu kỳ hỏi.

“Mục tiêu đối xử với Lâm Ngữ Đường giống như với cháu trai của mình vậy!” Hồ Thái Hòa dùng ngữ khí kỳ lạ nói

Cao Chính Ba càng nghe càng thấy hồ đồ, ông ta không hiểu rốt cuộc Hồ Thái Hòa có ý gì: “Lẽ nào không nên như vậy sao? Cậu không có các thông tin về nhóm máu, gen, dấu vân tay của đối phương, cũng không có được bất kỳ tin tình báo gì nói là Lâm Ngữ Đường không có mối quan hệ thân thích với mục tiêu

Vậy cậu dựa vào đâu mà phán đoán hai người họ không có quan hệ huyết thống cơ chứ?” “Tôi không hề nói rằng mục tiêu và Lâm Ngữ Đường không có quan hệ huyết thống.” Hồ Thái Hòa không biết nên biểu đạt thế nào

“Thế nhưng nếu mục tiêu là Kim Bằng thật thì loại người này sao có thể có cảm giác tình thân cơ chứ?” Lúc nào cũng máu lạnh, vô tình, bình tĩnh thì mới có thể giảm sự uy hiếp bên cạnh mà an toàn hành tẩu ở vùng màu đen

Cao Chính Ba bĩu môi phản đối

Ông ta cho rằng Hồ Thái Hòa đã lú lẫn rồi, nghĩ chuyện gì cũng đi vào chỗ bế tắc

Chỉ cần là người ắt sẽ có thất tình lục dục, sao có thể thật sự là kẻ máu lạnh vô tình được cơ chứ

“Khoảng thời gian trước khi mục tiêu mất tích hình như đã tới Kinh Thành

Nhưng chúng tôi không điều tra ra được ông ta tới Kinh Thành làm gì? Gặp ai? Liệu có phải âm thầm đón đầu ai không? Liệu có phải đã nhận được tin tức gì? Có phải đã có sắp xếp gì không?” Hỗ Thái Hòa nhịn Cao Chính Ba: “Đối với anh mà nói thì có lẽ đây là tin tức duy nhất hữu dụng.”

“Ý cậu là Lâm Ngữ Đường có khả năng được mục tiêu sắp xếp ở Kinh Thành!” Cao Chính Ba nghi hoặc hỏi

“Không phải, tôi không hề cho rằng như vậy! Nhưng theo như tôi điều tra ra được thì mục tiêu thời gian gần đây ngoài Nam Thành ra thì chỉ xuất hiện tại duy nhất một nơi ở trong nước, có thể là Kinh Thành

Những cái khác thì tôi không có bất kỳ manh mối gì cả!” Hồ Thái Hòa bình tĩnh nói

Cao Chính Ba bất giác chau mày, vất vả suy nghĩ xem mọi cái mà Hồ Thái Hòa nói liệu có phải là tin tức mà bản thân cần hay không.

Những tin này tại sao lúc trước cậu không nói với tôi?” Cao Chính Ba làm mặt lạnh hỏi.

“Tôi thấy chẳng có ý nghĩa gì hết!” Hồ Thái Hòa xòe tay rồi nói với khẩu ngữ bất cần: “Mục tiêu chính bây giờ của tôi là Kim Bằng, thông qua Kim Bằng để tìm hiểu tình hình cụ thể chuyện năm ấy, xem xem liệu có thể tìm được chút manh mối nào không

Anh muốn tìm A Hoà, những mục tiêu lại hoàn toàn không có tình báo mà anh muốn biết, vậy nên có nói với anh hay không cũng chẳng sao.”

Cao Chính Ba lạnh lùng chỉ tay vào mũi Hồ Thái Hòa, gầm ghè nói: “Tôi nhớ rõ rồi, Hồ mập à, cậu cứ đợi đấy!” rồi hất cửa đi khỏi.

Ong, Mắt Kính, Chuột, Khỉ và vài nhân viên của Hồ Thái Hòa đứng ngoài cửa

Trông thấy Cao Chính Ba nguyên vẹn đi từ phòng của Hồ Thái Hòa ra, đám người này đều tỏ vẻ khó hiểu

Dường như Cao Chính Ba không bị thương là một chuyện gì đó rất kỳ lạ vậy.

Cao Chính Ba liếc bọn họ bằng con mắt hằn học, khiến Ong, Mắt Kính và mấy người kia cảm thấy lạnh hết cả người, dường như nhiệt độ trong không khí đột ngột giảm mạnh vậy

Lúc trước cứ thấy Cao Chính Ba lúc nào cũng nở nụ cười vô hại, lòng dạ nham hiểm thủ đoạn, là điển hình của nguỵ quân tử

Trước giờ họ chưa từng thấy ông ta với đôi mắt sắc bén như vậy bao giờ, điều này khiến người ta chẳng quen chút nào.

Chưa bao giờ thấy Cao Chính Ba lại có uy thể lớn đến vậy nhỉ?” Mắt Kính hỏi với vẻ hơi nghi hoặc.

“Nói thừa

Bước ra từ núi thấy biển máu thì làm gì có ai đơn giản cơ chứ!” Đặng Tiểu Mai bước tới từ con đường bên cạnh, cô nhìn theo bóng dáng của Cao Chính Ba như có tâm tư gì đó.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
thúy hằng đặngHic lỗi mấy chương đáy add ạ - sent 2021-10-01 09:10:17
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương