Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá full

Chương 170: Thiên nhã mất tích

/558
Trước Tiếp
Cậu tắt điện thoại rồi nhìn vào kính chiếu hậu. Người của mình đã vào vị trí, người của Lạc Lăng đã đuổi kịp tới đầu đường tiếp theo. Cậu nở nụ cười chiến thắng.

“Sao rồi?” Karen thấy thoải mái hơn khi thấy dáng vẻ đang suy nghĩ của cậu, nhưng cô vẫn nhìn chằm chằm chiếc xe đằng trước.

“Người của mình đã vào vị trí rồi. Hiện tại Lăng Lăng đang nghĩ cách thu định vị và gắn máy nghe trộm lên điện thoại mami Thiên Nhã.”

Karen hít một hơi lạnh. Hai tên nhóc này còn thông minh hơn cả người lớn! Mới nãy cô còn đang nghĩ không biết có nên nhờ anh họ hỗ trợ không, nhìn tình hình bây giờ chắc không cần.

“Cô gái, phía sau hình như có người theo đuôi.” Anh lái xe không phải chỉ để trưng cho đẹp. Dù người của La Tiểu Bảo và Lạc Lăng đã làm việc rất cẩn thận nhưng xe của Karen quá mức phô trương nên dễ bị phát hiện.

Thiên Nhã liếc nhìn kính chiếu hậu phát hiện ra chiếc xe thể thao màu xanh ngọc của Karen. Xe này là bản giới hạn, cực kỳ đắt đỏ thế nên nó cực kỳ bắt mắt trên đường lớn.

Cô giật thót. Làm sao bây giờ? Không thể để bên thứ ba biết. Lần này đi cực kỳ nguy hiểm, nếu dính vào cả Karen thì cô không biết gặp nữa.

“Cắt đuôi đi.” Thiên Nhã nói.

Anh lái xe liếc cô một cái, đáp: “Được.”

“Cẩn thận chút, đừng để bị phát hiện.” La Tiểu Bảo lên tiếng nhắc nhở nhưng đã muộn. Cậu thấy chiếc xe đằng trước chuyển tay lái, đi vào trong ngõ nhỏ.

Một chiếc xe Audi đi ra từ trong ngõ, cản trở lối đi của bọn họ.

“Khốn kiếp!” Karen thấp giọng chửi.

La Tiểu Bảo cong môi, nói: “Không sao cả, người của chúng ta đã chờ ở đằng trước.” Cấp dưới của cậu và Lạc Lăng kết hợp lại, khu vực này là khu vực trung tâm thành phố, sao có thể không theo đuôi được?

“Nhanh, chúng ta theo sau.” Thấy chiếc xe Audi kia rời đi, La Tiểu Bảo kêu lên.

“Được!” Karen đạp chân ga, đi từ trong ngõ nhỏ ra. La Tiểu Bảo suy đoán hàng ngàn trường hợp nhưng lại không nghĩ tới tài xế taxi kia là một tay đua nghiệp dư. Ngõ nhỏ phố lớn trong thành phố A anh ta đã thuộc làu làu. Hơn nữa anh ta còn có năng lực phản trinh sát nhất định, nhận ra xe của mình đang có rất nhiều xe theo đuôi nên trong lòng anh ta thầm suy đoán. Bằng trực giác của mình, anh ta đoán rằng Thiên Nhã ngồi phía sau đang bị một số phần tử xấu đuổi giết. Sau đó, anh ta sử dụng tất cả vốn liếng mình có, giúp Thiên Nhã cắt đuôi chiếc xe này.

Trên đường xe rất nhiều, hơn nữa xe taxi đó còn đi vào khu vực trung tâm phố sầm uất. Dòng người đi qua đi lại trên phố làm chiếc xe theo dõi rất khó để đi về phía trước.

Lúc Karen đuổi kịp chiếc xe đó thì thấy nó dừng lại ở trước tòa cao ốc XX. Ở đây còn có mấy chiếc xe khác đỗ, trong xe toàn là người mặc áo đen.

La Tiểu Bảo ra hiệu bằng mắt với người của mình, hoảng sợ: “Nguy rồi!” Cậu chạy xuống xe, đi tới xe taxi trước mặt, mấy người áo đen trên xe gần đó cũng xuống theo.

La Tiểu Bảo dùng ánh mắt sai bảo, người áo đen kéo tài xế taxi từ ghế lái xuống, kéo tới trước mặt La Tiểu Bảo.

“Nói đi, mami tôi đang ở đâu?” La Tiểu Bảo nghiêm mặt hỏi. Sắc mặt và giọng nói hoàn toàn không giống với vẻ bề ngoài đáng yêu khiến người khác yêu thích kia.

Mới nãy anh lái xe này còn cười trộm nhưng đứng trước đội hình lớn như này, anh ta lại thấy sợ hãi. Bé trai tầm sáu bảy tuổi cực kỳ khí phách trước mặt này gọi người kia là “mami”? Thằng nhóc này tuy rất khí thế nhưng không giống người xấu. Lẽ nào anh ta lại là người làm chuyện xấu? Hai chân mềm nhũn, anh ta yếu ớt nói: “Tôi không biết, lúc đầu cô ấy bảo đi tới cao ốc XX nhưng cô ấy lại nhận được một cuộc điện thoại nên xuống xe ở đường Hồng Bắc rồi. Đi rất vội vàng.”

Sắc mặt La Tiểu Bảo thâm sâu khó lường, cậu hít sâu một hơi: “Chúng ta mau đuổi theo.” Chắc chắn Thiên Nhã đang gặp nguy hiểm.

Trước khi chạy Karen còn hung dữ trừng mắt nhìn anh lái xe: “Anh đợi đấy. Nếu Thiên Nhã xảy ra chuyện gì thì anh không tránh khỏi liên quan đâu.”

Anh lái xe cắn môi, cảm thấy rất oan ức. Nhìn tình huống này, hình như anh ta đã vô ý làm chuyện xấu rồi.

“Lăng Lăng, bọn anh bị cắt đuôi rồi. Việc định vị và gắn máy nghe trộm vào điện thoại của mami, em làm được chưa?” Giọng La Tiểu Bảo hơi uể oải, nhưng phần nhiều là lo lắng.

Chuyện này chắc chắn không đơn giản. Người nói chuyện với Thiên Nhã là ai? Tại sao cô lại phải xuống xe giữa đường? Cách giải thích duy nhất là người này hẹn gặp mặt Thiên Nhã, sau đó phòng ngừa việc Thiên Nhã bị theo dõi nên làm thế. Hoặc là, người đó phát hiện ra cô bị theo dõi nên đổi địa điểm khác.

Rốt cuộc là ai?

“Điện thoại mami Thiên Nhã tắt rồi, em không định vị được chứ đừng nói tới việc gắn máy nghe trộm.” Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói lo lắng và tức giận của Lạc Lăng.

La Tiểu Bảo nhíu mày, sắc mặt tối sầm lại.

“Không sao cả, sẽ có cách khác thôi.” Cậu tỉnh táo lại.

Lạc Lăng ở đầu bên kia dường như đã nghĩ được cách mới, hai người nói chuyện điện thoại với nhau vài câu rồi tự phân phó cho thuộc hạ của mình hành động.

Karen và thuộc hạ của hai đứa nhóc truy đuổi khắp phố nhưng không thấy bóng dáng Thiên Nhã đâu.

Trong khi đó, Thiên Nhã nắm chặt tay đi tới một cái khách sạn nhỏ. Cô làm theo chỉ thị của người kia, ném điện thoại mình vào thùng rác ven đường. Khách sạn nằm ở chỗ khuất, hoàn cảnh tồi tệ. Có một đôi nam nữ đi ra từ trong khách sạn, nam bụng phệ, tướng mạo thô tục còn nữ trang điểm xinh đẹp, ăn mặc hở hang, nhìn qua là thấy giống kiểu con gái lẳng lơ.

Thiên Nhã nhíu mày. Cô không thể do dự, cha đang ở trên, cô phải cứu cha! Không thể bỏ cuộc!

Phòng 301.

Thiên Nhã hít sâu một hơi, đẩy cửa vào.

Đột nhiên, cô bị đập một nhát vào gáy. Trước mắt tối sầm, Thiên Nhã ngất xỉu.

Lúc La Tiểu Bảo và Lạc Lăng phá cửa đi vào, phòng 301 đã trống không.

“Sao lại thế này? Chúng ta tới chậm một bước rồi!” Lạc Lăng thấp giọng mắng.

La Tiểu Bảo dùng sức hít thở: “Mami Thiên Nhã chắc chắn đã tới đây.” Ở bên cạnh mami Thiên Nhã một khoảng thời gian dài, cậu đã sớm quen mùi hương đặc trưng trên người cô.

“Làm sao bây giờ? Liệu Thiên Nhã có gặp nguy hiểm không? Chúng ta có nên nói cho anh họ không? Không thấy Thiên Nhã đâu, nhất định anh ấy sẽ phát điên.” Karen gấp tới độ xoay vòng vòng.

Ánh mắt Lạc Lăng lóe lên tia lạnh lẽo: “Đối phương có mưu đồ khác.”

Ánh mắt La Tiểu Bảo hừng hực lửa: “Người nào dám làm mami Thiên Nhã bị thương, anh sẽ cho người đó biết thế nào là sống không bằng chết.” Khí thế mạnh mẽ toát ra từ hai thân hình bé nhỏ.

Karen ngơ ngác nhìn hai người, thoáng thấy yên tâm hơn. Đừng sợ! Dựa vào thực lực và thủ đoạn của hai đứa nhóc này, chắc chắn sẽ nhanh chóng tìm được Thiên Nhã.

Khách sạn Phí Thành.

Kha Tử Thích và Lạc Thần Dương ngồi đối diện nhau. Phòng bao đóng kín cửa, bên ngoài còn có vệ sĩ của Kha Tử Thích canh chừng, có thể nói là kín không một kẽ hở.

Trên danh nghĩa, khách sạn Phí Thành là do một người thương nhân giàu có mở ra, nhưng trên thực tế nó là do cha Kha đầu tư mở cửa. Kha thị dùng cổ phần khống chế khách sạn này.

“Chủ tịch Kha nói đi, có chuyện gì mà anh phải tới tận khách sạn Phí Thành nói chuyện? Hình như tôi và anh không thân thiết đâu.” Lạc Thần Dương vắt chéo hai chân, nói với giọng không thèm để tâm. Người ngoài không biết nhưng chưa chắc Lạc Thần Dương không biết. Khách sạn Phí Thành là nơi tầng lớp lãnh đạo của Tập đoàn Kha thị dùng để thương nghị chuyện cơ mật. Giống như khách sạn Lạc Thần, luôn luôn có vài phòng bao được bảo vệ nghiêm ngặt.

“Phó Chủ tịch Lạc, vào thời điểm này mà cậu vẫn muốn đối địch với tôi sao?” Lạc Thần Dương trong mắt Kha Tử Thích bây giờ không giống với tên lăng nhăng mà mọi người hay đồn đại nữa. Anh ta là người có năng lực bày mưu tính kế, chẳng qua là anh ta cố tình sa đọa, không đối mặt với hiện thực thôi.

Lạc Thần Dương nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Kha Tử Thích, cười phá lên: “Chủ tịch Kha, lời này hay đấy. Giữa anh và tôi còn thù địch nhau?”

“Tôi tin rằng tình huống bây giờ Phó Chủ tịch Lạc biết được chút ít. Tuy tôi không phải người nhà họ Lạc, tuy vẫn còn nút thắt chưa mở ra nhưng tôi tin là những gì tôi biết thì cậu cũng biết.” Kha Tử Thích nhìn chằm chằm anh ta, như thể muốn moi ra được tin tức từ trên nét mặt của đối phương.

Nụ cười của Lạc Thần Dương nhạt dần, thay vào đó là biểu cảm khiến người ta đoán không ra: “Vậy anh đứng bên nào?”

Xét từ bất cứ góc độ nào, Kha Tử Thích cũng không nên đứng về phe Lạc Thần Hi. Địa vị Tập đoàn Kha thị luôn bị chèn ép ở thành phố A bởi Tập đoàn Lạc Thần. Sở dĩ Tập đoàn Lạc Thần có năng lực lớn mạnh và thủ đoạn như vậy là vì có Lạc Thần Hi. Hơn nữa, Kha Tử Thích yêu La Thiên Nhã, dường như là tình địch của Lạc Thần Hi.

“Tôi không thích bỏ đá xuống giếng, mặc kệ là đứng ở góc độ đạo đức hay thương trường.” Kha Tử Thích quả quyết.

Lạc Thần Dương hừ lạnh, trong lòng kinh ngạc, ánh mắt trở nên ảm đạm: “Anh không cần phải khoắng vũng nước đục này.”

Kha Tử Thích nhìn anh ta, cất giấu sự ảm đạm mình mới thấy vào đáy mắt: “Cậu đứng ở bên nào?”

Lạc Thần Dương cười khổ, buông tay: “Anh nói xem? Chọn một trong hai, anh nói xem tôi nên đứng về phía nào?”

Kha Tử Thích nhìn anh ta, im lặng một lúc lâu.

Sau đó, anh nói: “Cậu nên biết, cha cậu không có bản lĩnh này. Hơn nữa, ông ta chỉ biết dẫn Tập đoàn Lạc Thần đi xuống, thậm chí là phá sản.”

Con ngươi Lạc Thần Dương mở lớn, xẹt qua tia lạnh lẽo: “Anh có ý gì?”

Kha Tử Thích cười lạnh: “Tôi và Lạc Thần Hi đã điều tra. Cha cậu đúng là một tên cáo già, ông ta chẳng lưu lại bất cứ manh mối gì, mọi việc làm kín kẽ. Người bạn hợp tác với ông ta cũng ẩn giấu rất tốt, rất thần bí.”

Lúc nói chuyện, Kha Tử Thích quan sát sự thay đổi trên mặt Lạc Thần Dương, không buông tha bất cứ tin tức gì thông qua nét mặt anh ta.

Thấy được trong mắt anh ta vẻ nghi ngờ và mờ mịt, anh thầm thở phào nhẹ nhõm. Anh thấy may mắn vì chuyện đối nghịch này nhằm vào đối thủ một mất một còn của mình.

Có thể, ông ta thật sự không tham dự vào.


Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
Nga ĐinhTruyện này nhàm chán ko tưởng - sent 2021-10-05 04:02:46
fanyanTui nghĩ tác giả sỉ nhục IQ của tui quá - sent 2021-07-03 01:12:19
NGOC NGUYEN1592896440Chua thay nu 9 nao ngu te nhu vay!! - sent 2021-06-03 20:56:54
yến gàNữ 9 ngu k chịu được đọc mà ức chế ngu từ đầu tới cuối - sent 2021-05-13 14:11:15
Ngọc LuậnĐọc mà tức nữ9 dã man bị tính kế 1000 lần thì lọt hố 1000 lần mà toàn chuyện k đâu. Ai nói j cũng tin ai ép làm bạn gái cũng làm. K thể dùng 1 chữ ngốc để miêu tả nổi. Đọc mà ức chế kinh khủng - sent 2020-09-30 05:36:23
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương