Bách Luyện Thành Thần full

Chương 13: Tự do

/3886
Trước Tiếp
Tà Lang dù sao cũng đã là cao thủ Nửa Bước Tiên Thiên nên phản ứng rất nhanh, đứng trước một quyền này, lão giậm mạnh hai chân, cả người bật ngay ra ngoài.

Nhưng một quyền này của La Chinh đến cực nhanh, vẫn đánh trúng thân thể Tà Lang. Dù kịp lui về phía sau để giảm bớt một nửa lực đánh, nhưng chỉ cần lực dư lại của đòn này cũng đã đủ khiến cho khí huyết Tà Lang quay cuồng.

Sau khi ngã xuống đất, Tà Lang phun ra một búng máu, sắc mặt xanh xao mà nói: “Ngươi ấy thế mà còn chưa chết!”

“Nhờ phúc của ngươi ta vẫn chưa chết được!” La Chinh nắm chặt nắm tay nói nhưng trong lòng cũng thầm kinh hãi. Hắn đã bước vào Luyện Tạng Cảnh, lực đánh ra cũng đạt đến Tam Đỉnh, lại dựa vào cái vảy của Thanh Long mà nâng lực đánh ra lên gấp đôi. Một quyền khi nãy, hắn đã dồn hết toàn bộ sức lực, nhân lúc Tà Lang vẫn còn chưa phòng bị một kích tất sát. Không ngờ Tà Lang lại phản ứng nhanh như vậy, cơ hồ trong nháy mắt đã tránh được một quyền đầy uy lực của hắn.

Còn trong lòng Tà Lang lúc này lại đang khiếp sợ, thằng nhóc này chỉ là Luyện Tạng Cảnh, loại thực lực này hoàn toàn không đáng nhắc tới, lão có thể xử nó dễ như trở bàn tay. Nhưng tại sao sau khi vào lò luyện khí thực lực nó lại đột nhiên tăng lên? Một quyền vừa nãy nếu không phải lão né nhanh, chỉ sợ đã chết dưới một quyền của thằng nhóc này.

“Nghiệp Hoả Kiếm của ta đâu?” Tà Lang chất vấn, so sánh ra, lúc này thứ lão quan tâm nhất là bảo bối của mình.

La Chinh cười giễu, mở rộng hai tay về phía Tà Lang nhe răng cười nói: “Đương nhiên là bị ta xơi rồi!”

“Bị ngươi ăn?” Tà Lang tỏ vẻ nghi ngờ. Độ cứng của thượng phẩm huyền khí cao vô cùng, lý nào người lại ăn được? Nhưng nhìn cả người thằng nhóc trần như nhộng, cũng không có chỗ nào để giấu Nghiệp Hoả Kiếm. Bên trong lò luyện cũng trống rỗng, nào thấy bóng dáng Nghiệp Hỏa Kiếm?

Tà Lang nổi giận quát: “Nghiệp Hoả Kiếm của ta rốt cuộc ở đâu?”

“Ta đã nói là ăn rồi...” Lời của La Chinh là sự thật, ngọn lửa đen kia biếnNghiệp Hỏa Kiếm thành nước thép, rồi lại bị Thanh Long trong đầu hắn cắn nuốt, chính xác có thể xem như đã bị hắn “ăn”.

“Được! Nếu ngươi đã nói là bị ngươi ăn rồi thì ta liền mổ bụng ngươi ra xem nó có đúng là ở trong bụng ngươi hay không!” Vừa dứt lời, thân hình Tà Lang nháy mắt bạo khởi, cặp tay như cành khô chộp về phía ngực La Chinh. Lão ta thế mà muốn rạch bụng La Chinh ra.

La Chinh nào để Tà Lang tóm dễ như vậy, sau khi được chân hoả rèn luyện, sức mạnh thân thể hắn lại được tăng lên, hiện tại thân thể hắn có thể so với một món huyền khí trung phẩm. Hắn bước chân nhẹ nhàng rồi vận sức, xương cốt toàn thân kêu vang, quanh quẩn trong động như từng trận sấm sét, chấn đến điếc tai.

“Tử Đàn Thốn Kình!”

Mạnh đối mạnh, La Chinh hiện tại không hề yếu. Luận cường độ thân thể, thân thể La Chính sánh ngang với huyền khí, sau khi luyện qua chân hoả, có thể ngang với trung phẩm huyền khí. Luận sức mạnh, tuy nói hắn chẳng qua mới bước vào Luyện Tạng Cảnh, nhưng mượn sức mạnh từ vảy rồng dù là có cao thủ Nửa Bước Tiên Thiên, hắn cũng không phải không đánh được. Huống chi Tà Lang đã vận dụng bản mạng chân hoả của mình rèn đúc hắn suốt mười canh giờ, gần một ngày một đêm, khiến toàn thân kiệt quệ, thế suy lực yếu.

Ngay tại lúc hai người sắp giao tranh, Tà Lang lại nghiêng người, lấy tốc độ cực nhanh quét một đường cong giữa không trung rồi bổ một đao đánh sang!

“Liệt Diệm Đao!”

“Binh!”

Thực lực của cao thủ nửa bước Tiên Thiên vốn đã kinh người, hơn nữa một kích kia của Tà Lang còn mang theo bản mạng chân hoả của lão. Ấy thế mà một đao này bổ vào La Chinh lại chỉ làm hắn rách một chút da.

Cả La Chinh và Tà Lang đều kinh hãi không thôi!

Cái Tà Lang khiếp sợ là thân thể La Chinh sao lại cứng như thế. Trong trí nhớ của lão, dù là thân thể của những chủng tộc đặc biệt ở đất Hoang Man cũng không cứng như vậy. Liệt Diệm Đao của lão còn ẩn chứa cả chân hỏa, cho dù là cốt sắt, cốt thép thì một đao cũng có thể bổ làm đôi. Nhưng La Chinh lại chỉ bị rách da tay, đụng đến xương cốt nó, lại phát ra tiếng như kim loại, đây là chuyện gì? Phải chăng thân thể thằng nhóc này chính là huyền khí?

La Chinh kinh ngạc là bởi trong tình huống này mà Tà Lang vẫn có thể phản ứng mau lẹ đến vậy, hắn căn bản không thấy được bóng của Tà Lang.

“Hừ, dù thân thể ngươi có cứng như thế nào thì cũng chỉ là Luyện Tạng Cảnh. Hôm nay ngươi nhất định phải chết ở nơi đây. Ta sẽ đem thân thể của ngươi luyện hóa, cũng không hẳn là không thể bù lại tổn thất!”. Vừa dứt lời, Tà Lang lại vận sức lao đến phía La Chinh.

“Binh!”

Thân thể La Chinh lại thêm một vết cắt, máu chảy ròng ròng.

“Keng!”

“Keng!”

Mỗi lần Tà Lang lao đến đều là một lần công kích, cơ thể La Chinh vì thế cũng nhận thêm nhiều vết thương đáng sợ.

Tình huống thực sự bất lợi đối với La Chinh. Tuy thân thể có độ cứng cao, nhưng bất lợi chính là tốc độ của Tà Lang. Lão ta công kích liên tục thế này, hắn cơ bản là không có phần thắng, cứ thế này hắn sẽ bị Tà Lang giết chết.

Trong tình huống này chỉ đành mạo hiểm!

La Chinh đột nhiên nhắm hai mắt lại, rũ hai tay xuống, nhìn qua cứ như không chống cự nữa. Nếu không bắt được Tà Lang, dù có cố cũng không làm gì được .

“Bỏ cuộc rồi à?” Tà Lang cũng là người thân chinh bách chiến, nhìn thấy bộ dáng này của La Chinh cũng không thả lỏng cảnh giác, mà lại lấy tốc độ cực nhanh chém cho La Chinh hai nhát Liệt Diệm Đao. Trên người La Chinh hiện giờ chi chít vết thương.

“Hắc, hắc... Để xem ngươi chịu được đến khi nào!” Tà Lang cười to nhào đếnlúc này thoạt nhìn như lão muốn bổ một đao, nhưng ngay trong lúc tiếp cận, lão lại vòng ra sau đầu hắn, tay dấy lên một chùm sen lửa.

Tà Lang mang theo tiếng cười sắc nhọn, nhằm cổ La Chinh mà đánh, ý đồ muốn chặt đầu La Chinh.

“Đến!”

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, La Chinh mở mắt. Hắn chính là chờ cơ hội này, hắn bất ngờ dùng hai cánh tay bảo vệ lấy đầu mình.

Lúc hai tay Tà Lang vừa đụng vào cánh tay La Chinh, hai tay La Chinh lập tức phản đòn, giữ chặt cánh tay gầy yếu của Tà Lang, sau đó hét to: “Xuống cho ta!”

“Rầm!”

La Chinh dồn toàn bộ sức đánh ra, một tay ấn Tà Lang xuống đất, mặt đất trong huyệt động này toàn bộ là thạch bích tạo thành, nhưng cũng không chịu nổi phần lực này mà lõm thành một cái hố to.

Tà Lang liều mạng giãy dụa, muốn bò lên khỏi cái hố. La Chinh căn bản là không cho Tà Lang cơ hội. Tốc độ của lão già này quá nhanh, nếu để lão ta thoát, chỉ sợ không bắt lại được, cơ hội chỉ có một lần!

La Chinh giống như một con thú phát cuồng, ra hết quyền này đến quyền khác. Mỗi quyền đều nặng tới mấy trăm cân, liều mạng đấm vào trong cái hố, liên tiếp tạo ra mấy chục quyền mới dừng lại.

Lúc hắn thở hồn hển nhìn lại, Tà Lang đã nằm bất động trong đống loạn thạch.

Thực lực Luyện Tạng Cảnh, đối phó với cao thủ Nnửa bước Tiên Thiên vẫn là quá miễn cưỡng.

Chân hỏa trong cơ thể Tà Lang đã không còn, lại bị chính mình đánh lén thành công. Trong tình huống như vậy mà lão ta vẫn có thể phản kích. Nếu mới vừa rồi mình phản ứng chỉ hơi chậm một chút thôi, là đã bị vặn cổ và người nằm trên đất hiện tại phải là mình.

Nhưng đời người, biến hóa khôn lường.

Vị này rõ ràng mang danh cao thủ Tiên Thiên nhưng cuối cùng vẫn bị mình đánh chết.

La Chinh bình tĩnh nghĩ lại, đi kiểm tra tám người sống trên lò luyện khí kia. Vì bị hút hết tinh huyết, giờ họ đã biến thành người chết. La Chinh lại đi kiểm tra lồng sắt, đến gần mới phát hiện những người đó đã bị chân hỏa của Tà Lang đốt chết, chết trông vô cùng thê thảm, La Chinh liền vì họ mà mặc niệm hai tiếng. Hắn lại tiếp tục đi lại vài vòng trong sơn động, trừ mấy thứ vớ vẩn linh tinh thì không phát hiện được gì.

Đừng như vậy chứ! Luyện khí sư hầu hết đều là người rất giàu có, mà Tà Lang lại là luyện khí sư thành danh đã lâu, không thể nghèo như vậy.

Sau khi đi lòng vòng, La Chinh tựa như nhớ ra điều gì, quay lại hố lấy thi thể Tà Lang ra ngoài. Thân thể giống như bộ xương khô của Tà Lang, sớm đã bị La Chinh đánh cho tàn phế, trên người không có chỗ nào không bị thương.

La Chinh nhìn tay phải Tà Lang, ở ngón chính giữa có một chiếc nhẫn đen.

Thấy vậy, hắn bèn lấy chiếc nhẫn ra, vừa chạm tới liền cảm nhận được một luồng khí hơi lạnh theo ngón tay truyền đến.

Quả nhiên là một chiếc nhẫn tu di.

Trong nhẫn tu di có một khối không gian, có thể chứa vạn vật thế gian. Loại nhẫn tu di này cực kỳ trân quý, cho dù là một chiếc nhẫn tu di có không gian nhỏ nhất đi nữa, cũng có thể sánh ngang huyền khí thượng phẩm. Cho dù là La gia cũng không có người có được bảo vật này.

Tuy La Chinh chưa từng thấy qua, nhưng số sách miêu tả chiếc nhẫn này thần kỳ thế nào lại vô số. Giờ đây Tà Lang đã chết, hồn phách tiêu tán, chiếc nhẫn tu di này đã vô chủ. La Chinh phân ra một chút thần thức để dung hợp với tia thần thức lạnh lẽo truyền đến từ chiếc nhẫn kia, sau đó mới thăm dò nhìn xem đồ vật trong nhẫn.

Không gian bên trong chiếc nhẫn tu di này không lớn, đại khái chỉ có mấy mét vuông, thuộc loại nhẫn tu di cấp bậc thấp nhất, nhưng bên trong cũng không ít đồ vật. Đầu tiên là các loại khoáng thạch quý hiếm dùng để luyện khí như: Tinh Thiết, Hồng Ấn Thạch, Huyết Phách Cương... được xếp chồng chỉnh tề trong góc. Các loại khoáng thạch này đối với luyện khí sư mà nói là các bảo vật quý giá, có lấy ra bán cũng được giá rất cao.

Ở bên cạnh khoáng thạch còn chất đống một loại tinh thạch trong suốt. Tinh thạch này La Chinh biết, là Phương Tinh Thạch, hay còn được gọi là Phương Tinh. Phương Tinh này được xem như đồng tiền chân chính của Đế Quốc, vàng bạc chỉ là thứ tiền mà người thường dùng để giao dịch, còn đối với những người tu luyện, vàng giống như một thứ cặn bã, không đáng tiền, nhưng với Phương Tinh thì lại khác.

Loại tinh thạch có hình dáng nhìn rất có quy tắc như Phương Tinh này mang trong mình chân khí thuần túy. Đó là thứ mà các cao thủ đã bước vào Tiên Thiên Cảnh nhất định phải có.

Phương Tinh rất dễ cắt, lại tiện mang theo, dần dần trở thành tiền lưu thông trong giới tu luyện.

La Chinh đếm thử, đống Phương Tinh này thế nhưng cũng không dưới vài trăm viên, xem như là một khoản tiền cực lớn.

Ngoài ra, bên cạnh còn một ít bảo vật như một thanh trường kiếm lóe ra ánh sáng yêu dã, còn có một căn búa lớn màu máu... nhìn cũng không phải loại cấp thấp. Đại khái đều là huyền khí hạ phẩm cùng trung phẩm.

Ở mặt khác của không gian, là một đống hỗn độn các sách ghi chép về luyện khí cùng đan dược và các đồ linh tinh khác.

Nhưng ánh mắt La Chinh lại bị một thanh phi đao trong đống đồ linh tinh hấp dẫn.

Phi đao kia nhìn quả thực rất cũ kỹ, mặt ngoài ghồ ghề, chuôi đao cũng nát hơn phân nửa, lưỡi đao hoàn toàn vểnh lên và có một phần bị cháy đen, nhìn vô cùng thê thảm.

Nhưng một thanh phi đao rách nát như vậy lại tỏa ra khí chất đặc biệt, hấp dẫn La Chinh một cách mãnh liệt. Phi đao này tuyệt đối không phải là vật bình thường! Ý nghĩ chợt lóe, La Chinh nhanh chóng lấy phi đao từ trong nhẫn tu di ra ngắm nghía. Khí tức từ phi đao kia phát ra càng thêm rõ ràng, sắc bén, giống như có thể cắt hết mọi vật trên trần thế này.

Bảo vật này, dù bị tàn phá đến như vậy mà khí tức vẫn rất sắc bén, chỉ e phẩm cấp cao không thể tưởng tượng được. Tà Lang hẳn là biết vật này không phải bình thường, nhưng thực lực của lão không có cách nào phục hồi nên mới đem cất trong nhẫn tu di. Đến Tà Lang cũng không thể phục hồi, e là hiện tại mình cũng không có cách nào. Thưởng thức trong chốc lát, La Chinh lại nhét phi đao vào trong nhẫn tu di, rồi tìm đường đi ra khỏi huyệt động.

Theo con đường uốn lượn, một mạch đi từ huyệt động ra đến bên ngoài, La Chinh giẫm lên trên cây đại thụ, bám lên vách núi trèo ra ngoài. Trên mặt vách núi có những bàn đứng đâm xiên ra ngoài nên trèo ra cũng không khó khăn gì, trải qua mấy lần mượn lực, La Chinh nhanh chóng đặt chân đến miệng vực.

Đứng trên miệng vực, La Chinh hít một hơi thật sâu luồng không khí tươi mát, đón ánh nắng mặt trời ấm áp, trên mặt hiện ra một nụ cười rạng rỡ.

Chuyến này, có thể bình yên rời khỏi La gia, lại tìm được đường sống trong chỗ chết từtrong tay Tà Lang, có thể nói là muôn vàn may mắn. Đã vậy còn có thu hoạch tương đối khá, lấy được toàn bộ gia tài của Tà Lang. Quan trọng hơn là giờ đây hắn đã được tự do. Lúc trước bị La gia nhốt trong hầm đất suốt hai năm, giờ đây đã thoát khỏi La gia, từ nay về sau có thể tự do vẫy vùng rồi!

Hắn nhắm chuẩn một hướng, rồi cứ thế chạy vụt đi.

Tuy tâm tình không tệ, nhưng La Chinh không hề đắc ý vênh váo gì, hắn biết mình còn có chuyện quan trọng hơn cần làm. Mục tiêu của hắn chính là Đế Đô. Trong truyền thuyết đây là trung tâm náo nhiệt nhất của Đế Quốc hiện nay, đồng thời Thanh Vân Tông cũng thiết lập ở nơi này. Muội muội La Yên của hắn còn đang chịu khổ nơi Luyện Ngục Sơn của Thanh Vân Tông.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
anhchienDuyệt thẻ đi ad ơi. Đang đọc cuốn - sent 2023-12-02 00:10:24
bachyeuuDuyệt thẻ ad ơi - sent 2023-06-25 20:14:15
toannguyen123duyệt thẻ ad ơi - sent 2023-04-23 10:54:16
heo xinhAd oi.duyet thẻ giùm cái - sent 2023-03-28 13:45:52
heo xinhDuyệt thẻ ad ơi - sent 2023-03-28 13:34:08
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương